Cố nhân. Cố hương (Thơ 7, 8) Nhà Thơ Lê Kim Thượng

 

 

Nhà Thơ Lê Kim Thượng

 

1.    Cố    Hương

 

Bao năm biền biệt xa quê

Phải chăng ta đã bội thề … cố hương ?

Ước gì giũ áo phong sương

Phơi lên hàng giậu nắng vương sợi buồn …

 

                         ***

 

Gửi hồn theo sợi mưa tuôn

Mưa sa xuống ngực chảy buồn thiên thu

Trùng khơi gió lộng tiếng ru

Đưa ta về cõi mộng du hẹn thề

Hai bờ cuộc sống  “Tỉnh – Mê”…

“Có – Không”, “Thực – Mộng” tìm về trở trăn

Người xa khuyết nửa vầng trăng

Nhang tàn, nến lụn, nhện giăng tơ lòng …

 

                         ***

 

“Chim quyên ăn trái nhản lòng …”

Quê nhà thương nhớ chờ mong dặm trường

Người đi khuất bóng mù sương

Dáng xưa hình cũ cuối đường biển dâu

Người về châm thuốc bên cầu

Hong hơi thở lạnh, sưởi sầu héo hon …

Hoa rơi nhẹ … vạc kêu giòn …

Thuyền về bến cũ trăng còn đợi chăng ?

Thuyền về tìm nửa vầng trăng

Người về cho hết băn khoăn đoạn trường …

 

                      ***            

 

Mỗi người có một quê hương

Để cho chín nhớ, mười thương một đời …

 

 

 

2.     Cố    Nhân

 

 “ Buồn trông chênh chếch Sao Mai

Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ …”

Thời gian kỷ niệm xanh mơ

Bao mùa mưa nắng hững hờ phôi pha

Hoàng hôn thắp nỗi nhớ nhà

Mắt ai có bóng chiều tà tái tê

Người xa nhớ một miền quê

Phong sương dừng bước quay về xứ xưa …

                        

               ***

 

Bãi phù sa … bến đò đưa …

Đồng khoai đánh luống, ruộng dưa cuốn giồng

Nón nghiêng đổ nắng bên sông

Bay bay áo trắng mênh mông thu vàng

Đồng xa tiếng cuốc kêu vang

Thoáng về nỗi nhớ xóm làng xa xưa

Gió lùa hương đất thoảng đưa

Tre gầy rủ lá, bóng dừa mơn man

Cô đơn đường nắng chang chang

Gió bay bay lá me vàng về đâu

Vườn ai rụng trắng hoa cau

Mướp vàng lối ngõ, phai màu đợi trông …

                 

                 ***

 

Chiều tàn … nắng tắt bên sông

Chùa xa chuông đổ, lúa đồng hương bay

Cò về ngủ trắng cành cây

Phiêu phiêu đò chở trăng gầy trong sương

Khói thơm sắn nướng củi vườn

Thềm trăng yên lắng mùi hương bốn bề

Vườn sau tiếng dế vọng về

Võng đưa chao mãi câu thề dở dang

Thương người xa xứ dặm ngàn

Hồn tan theo bóng nguyệt tàn trong sương

Đêm huyền thấm đẫm mùi hương

Hoa quê Dủ Dẻ ngát đường trăng suôn

Nửa khuya sóng vỗ buồn buồn

Trăng thanh trắng nõn trần truồng tắm sông

Hồn trăng rơi chén rượu nồng

Hỏi trăng người ấy chồng bao năm ?...

                             

                     ***

 

“ Trăng tròn chỉ có đêm rằm

Tình ta tháng tháng, năm năm vẫn tròn…”

 

 

                                Nha Trang,  tháng 05. 2016

                                            Lê  Kim  Thượng

 

 

“ … ”  Ca dao Việt Nam      

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền