Hương Đời. Tình Nhớ. Tình Quê và Nỗi Nhớ (Thơ 29, 30, 31) Nữ Sỹ  Trương Thị Thanh Tâm

 

 

Nữ Sỹ Trương Thị Thanh Tâm

 

violet-orchid-1

 

TÌNH QUÊ VÀ NỖI NHỚ

Thơ :Trương Thị Thanh Tâm 

Dòng sông trôi lơ lửng 
Ai có về chốn quê 
Cúm núm gọi trưa hè 
Đất quê nhiều thương nhớ 
Có chiếc xuồng ba lá 
Bên bờ nằm ngủ yên 
Hàng dừa lá nghiêng nghiêng 
Dơi buông mình khép cánh 
Mái nhà tranh thầm lặng 
Chưa thấy bóng người đâu 
Mặt nước còn lao xao 
Chao mình chim bói cá 
Tình quê trong nỗi nhớ 
Thương lắm tiếng ru hò 
Mẹ lặn lội thân cò 
Mồ hôi và nước mắt 
Người lớn lên cùng đất 
Tình quê giọt sữa đầu 
Thoang thoảng chút hương cau 
Ru ta cùng điệu nhớ.
       Trương Thị Thanh Tâm -Mytho
TÌNH KHÚC: TRƯƠNG THỊ THANH TÂM 
Thơ :Trương Thị Thanh Tâm
             violet-orchid-1        ***
TÌNH NHỚ 
Đợi nhau tóc đã hai màu 
Nỗi buồn hóa đá nỗi sầu hóa mây 
Bơ vơ một nhánh si gầy 
Hắt hiu bóng nắng ngã dài sân rêu 
violet-orchid-1
HƯƠNG ĐỜI 
Cho anh dòng suối êm trôi 
Bước chân quen vẫn ngược xuôi cõi về 
Bến yêu còn đó hẹn thề 
Tuổi xuân giữ lại hương đời cho nhau 
 Trương Thị Thanh Tâm -Mytho
 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền