Trầm Mặc Trong Mưa (Thơ 4) Nhà Thơ Trầm Mặc

 


Nhà Thơ TRẦM MẶC

 

Cô gái lặng lẽ che nắng sau khi trời mưa tạnh

 

 TRẦM MẶC TRONG MƯA

 

Em về trầm mặc trong mưa

Huế xưa còn chút hương thừa gởi ai
Chợt nghe như tiếng thở dài
Còn đâu bóng cũ miệt mài tháng năm
Em về khuyết ánh trăng rằm
Nhớ lời ai hẹn trăm năm vuông tròn
Em về dõi mắt mỏi mòn
Xa xăm vời vợi chỉ còn dấu xưa
TRẦM MẶC

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền