Nhà Thơ Vũ Trọng Tâm
BUỒN Ở LẠI
Em vẫn mơ về khung trời phố thị
Mây nhạt chiều trôi về phía trời tây
Anh vẫn còn khuất dấu cánh chim bay
Chim phương nam em đi tìm phương bắc
Em bây giờ biết có buồn lên mắt
Đêm chong đèn ngồi chép lại thơ anh
Chuyện ngày xưa vẫn còn nhớ hay quên
Chiếc lược trao có gởi tình trong đó
Thơ viết cho em ru hồn mở ngõ
Hay thuyền yêu rời bến chẳng quay về
Nụ hoa còn chờ đợi bướm vườn quê
Sao mắt em cứ nhìn nhau xa lạ
Người hối hã và dòng đời hối hã
Còn chút gì đâu để nhớ để thương
Nắn nót câu thơ sao chẳng nên vần
Người đã đi mà buồn riêng ở lại
Hương tình muộn chắt chiu thời con gái
Giữ hộ anh màu tóc mượt mà xưa
Những giọt lệ còn rơi trên tóc rối
Bến yêu đầu nhen lại khúc tình mưa
Hoa còn đó mùi hương quen, trinh tiết
Môi ngọt ngào hồng thắm nét tinh khôi
Giọt nước mắt thay bao lời muốn nói
Bến tình xưa ru mộng mị nửa đời!
Vũ Trọng Tâm
GÓC TRỜI RIÊNG
Trả em về lại bến sông
Thuyền ai thấp thoáng xuôi dòng Trường Giang
Nắng nghiêng lối cỏ dịu dàng
Người đi xa để ngỡ ngàng dấu rêu
Trả anh về với quạnh hiu
Bước cô đơn giữa phố chiều không em
Một mình tâm sự với đêm
Nửa đêm còn thức mắt tìm vầng trăng
Em về gối mộng trăm năm
Hoa xuân lại nở bướm vàng xôn xao
Đam mê phố thị vẫy chào
Đêm ru dạ khúc môi trao lời tình
Trả anh về chỗ riêng anh
Giấc mê hoài niệm chỉ dành thế thôi
Tay buông nhịp thở rã rời
Dấu chân lạc giữa phố chiều mênh mông
Thôi em về với tình nồng
Anh mang kỹ niệm chôn dòng sông tương.
Vũ Trọng Tâm - Gò Công
Kommentar schreiben