Giây Phút Vội Vàng (Truyện Ngắn) Thủy Điền (GER)

 

 

THỦY ĐIỀN

 

Hình ảnh hoa sen đẹp - ý nghĩa của hoa sen

 

Giây phút vội vàng

 

     Ngồi bên hàng nước Mía, chờ chuyến xe đò về Thành phố. Loan cầm cái Muỗng gõ gõ trên miệng ly, rồi nói. Sao mình vội quá phải không anh ? Tân ngồi trầm ngâm, chỉ còn một khoảng ngắn nữa là em về nhà em, còn anh thì chẳng biết về đâu ?

   Năm ấy hai người cùng thi đỗ vào một trường chuyên nghiệp, nhưng học khác ngành.Tân quê quán tận Khánh Hòa, chàng trắng trẻo, to con, đẹp trai lại học khá nên nhiều cô trong trường thường hay để mắt. Loan cũng thế nàng có một nhan sắc tuyệt hảo, lại là con của một nhà khá giả ở Thành phố.

   Thời gian học hơn một năm, hai người quen nhau trong một đêm Văn nghệ do nhà trường tổ chức, rồi yêu nhau. Tình cảm hai đứa càng ngày càng gắn bó, sâu đậm những biểu chứng nầy lớp và nhà trường đã nhiều lần khiển trách. Nhưng họ cứ nhất quyết một mực bên nhau, không xa rời dù một li, một tất.

   Sau đêm liên quan tạm chia tay lên đường đi thực tập sáu tháng, để trở về làm Đồ án tốt nghiệp. Họ hò hẹn nhau ra phía sau vườn nhà trường tình tứ. Họ ngỡ nơi đây thanh vắng, không người qua lại. Ai ngờ! Đội Cờ đỏ đêm ấy đi tuần tra và bắt gặp. Rồi lập biên bản và trình lên Ban Giám hiệu nhà trường, dưới mái trường Xã hội chủ nghĩa thời bao cấp chuyện yêu đương lúc còn đang đi học đều bị cấm tuyệt đối, ai làm sai lại sẽ bị cảnh cáo và sa thải ngay.

   Trong câu chuyện trên, lẽ ra Loan và Tân chỉ bị cảnh cáo thôi, nhưng vì trước đó họ đã bị cảnh cáo nhiều lần nên lần nầy nhà trường phải đành sa thải, không còn cách nào khác. Có như thế mới răn đe được người khác được và cho đây là một nguyên tắc. Thế thì Tân và Loan cùng chung số phận, không còn cách nào tháo gở.

   Ban Cán sự lớp tìm mọi cách giúp đỡ, nhưng nhà trường nhất quyết thi hành kỷ luật.

   Mấy hôm sau nhà trường vẫn cho hai người đi thực tập tại Cơ quan như bao người khác. Hai người ngỡ mọi chuyện đã qua. Nhưng không ngờ, sau sáu tháng trở về làm Đồ án tốt nghiệp. Cả hai không được làm Đồ án và bị gọi lên Văn phòng nhận giấy sa thải. Loan và Tân bật ngửa khi nhận giấy quyết định sa thải mình ngay trong lúc sắp ra trường, mà không sa thải trước đó sáu tháng. Việc thi hành kỷ luật nầy thật là một sự việc rất ngộ nghĩnh và khó tin.

   Sau nầy biết ra, chuyện rất dễ hiểu.Vì danh sách gởi đi thực tập tại các Cơ quan đã có sẵn, bỗng dưng bớt người ra thì không đúng kế hoặch dự định, còn chuyện sa thải người thì chừng nào cũng được.

   Trưa thứ sáu, cả trường ai cũng đều bỡ ngỡ, chính người bị sa thải cũng chẳng khác gì.

  Loan cho tất cả quần áo và những vật dụng cá nhân vào Va-li, Tân cũng thế. Hai người đi lang thang ra cổng trường mà cõi lòng nuối tiếc, vì chỉ còn thời gian ngắn nữa là họ đã hoàn tất ba năm học. Bây giờ tự dưng trở về nhà và biết trả lời thế nào với gia đình đây, khi mọi người đang trông đợi ngày con mình trở về với tấm bằng Trung cấp.

   Loan trở lại quê nhà mà gia đình không hay biết chuyện gì. Nàng cứ mãi ngồi khóc, khóc hết ngày nầy, qua ngày khác và tự hỏi ?  Sao mình quá vội.

   Trên chuyến xe đò trở lại Thành phố, rồi ghé tạm nhà người thân và hôm sau đón xe tiếp về Khánh hòa. Mặc dù hôm ấy Loan có bảo chàng nghỉ tạm nhà nàng, nhưng Tân từ chối. Vì chàng không muốn chạm mặt gia đình Loan bởi chàng cảm thấy tất cả những lỗi lầm đều do chàng gây ra cả.

   Và kể từ chiều hôm ấy cho đến nay Loan và Tân không còn gặp nhau nữa, câu chuyện tình dưới thời bao cấp cũng chấm dứt tại bến xe Xa cảng Miền tây.

 

Thủy Điền

 

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền