55-Tiếng Chó Tru (Truyện Ngắn) Thủy Điền (GER)

 

 

 

THỦY ĐIỀN

 

 

Tiếng Chó Tru

 

   Trên đường từ tòa án tỉnh về nhà, dọc đường, bà con bàn tán xôn xao, hôm mới nghe thằng Thạch Heng nó giết chó. Ngỡ nó lâu, thèm quá bắt chó người ta làm thịt ăn, rồi bị bắt. Ai dè……..!

 

   Gia đình nó mới dọn về khu phố mới nầy ở được hơn một tháng, nhà nó thì ở gần một nhà thờ Công giáo, mỗi sáng đúng 7giờ, trưa 12 giờ và chiều 18 giờ là người ta cho chuông đổ. Cứ mỗi lần chuông đổ khoảng năm phút dài, thời gian nầy là thời gian con chó ông hàng sớm bắt đầu tru đủ năm phút, có khi hơn, nghe rất rợn người, nhất là vào lúc sáng sớm mới thức dậy. Ngoài ra mỗi khi xe cứu hỏa hay hồng thập tự, cảnh sát có chuyện cần chạy ngang qua, hú còi nó cũng tru theo. Bao người ở đây lâu dường như quen thuộc và không còn là vấn đế lớn nữa. Nhưng riêng nó thì rất khó chịu với tiếng tru của con chó nầy.

  

   Có lần nó bàn với ba mẹ nó là đi chỗ khác ở, ở đây nó khó chịu quá. Ba mẹ nó nói :

-Mầy điên rồi hả Heng, mầy biết bỏ tiền dọn nhà đến đây mất bao nhiêu không? Tao không dọn đi đâu nữa, tao già và hết tiền rồi. Mầy cố chịu đựng một tí thì sẽ quen thôi, chưa chi mầy cáo lên rồi.

-Con nói thật với ba mẹ, con chịu hết nổi rồi.

-Tùy mầy, đừng bàn chuyện nầy với tao nữa.

Gương mặt nó cứ lầm lì, không thèm nói gì đến ai và tìm cách triệt tiêu con chó quái đản nầy.

 

   Một hôm có vụ tai nạn xe hơi, xảy ra ngay ngã tư cách nhà nó khoảng năm chục mét. Cảnh sát, xe cứu thương, cứu hỏa đến bật đèn xanh làm việc, đây là cơ hội để nó tru và tru gần cả giờ đồng hồ. Nó bịt hai lỗ tai không muốn nghe, nhưng nó vẫn tru mãi. Tức quá nó nhẩy qua mấy rào, lấy cây tấn công, đập cho con chó một trận tơi bời chủ yếu cho êm tiếng tru. Không ngờ ! Sau những giây phút ấy con chó tử vong. Chủ nhà chạy ra tấn công lại và bắt trói nó, rồi gọi điện thoại báo cảnh sát. Chỉ trong tích tắc cảnh sát đến ngay và bắt nó về bót. Bà con hàng xóm xúm nhau xem như một vụ giết người không hơn, không kém và nhìn thẳng, chăm chăm vào căn nhà của nó đang ở. Ba má nó sợ quá, đóng cửa kín mít lại, chẳng dám nhìn ra ngoài.

 

    Nơi cơ quan điều tra nó khai thật tất cả và cuối cùng bị đưa ra tòa. Nó nhờ dưới tuổi vị niên nên chỉ bị phạt hai ngàn Euro và một tháng lao động xã hội (Không lương) Theo luật định, nếu nó trên mười tám tuổi nó sẽ bị ngồi tù chứ không phải chuyện bình thường.

 

   Kể từ ngày xảy ra chuyện, gia đình nó dường như bị cô lập. Xung quanh người ta cho gia đình nó như là có kẻ sát nhân. Một khi người ta nghĩ xấu như thế thì khó mà làm gì được nữa, nên sau một tháng lao động xã hội hoàn tất, cả gia đình nó đành phải dọn đi nơi khác để sinh sống.

 

Thủy Điền

27-8-2016

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền