63- Đi Xài (Truyện Ngắn) Thủy Điền (GER)

 

THỦY ĐIỀN

 

 

 

 Đi Xài

 

     Hai thằng vừa đi, vừa cười khúc khích. Hồi chiều Tớ mà biết đi Xài là như thế, Tớ không để yên con Mụ ấy yên đâu. Thôi Cậu cho tôi xin, lỡ có gì xảy ra thì rắc rối lắm.

    Sau khi vừa hoàn thành xong công tác tại Đồng nai. Cả Đơn vị được chuyển về Vũng Tàu, vừa ổn định xong Cảnh và Tuấn xin phép Thủ trưởng rồi rủ nhau dạo phố Vũng Tàu vì bấy lâu nay đóng quân ở Xuân Lộc- Đồng Nai- Biên Hòa mọi người đều nghe cái tên Vũng Tàu có bãi biển đẹp lắm mà chưa một lần đến. Kỳ nầy sẵn dịp về đây công tác hai chàng liền dạo thử một lần cho biết. Trước khi đi Thủ trưởng dặn phải có mặt tại Doanh trại trước tám giờ tối.

   Chiều hôm ấy vừa ăn cơm xong, hai chàng thay quần áo tề chỉnh và vọt ra bãi sau, vừa đi, vừa hứng gió, ngắm trời biển mênh mông hai chàng rất sung sướng dường như vừa sống lại những ngày tháng học trò.Vì hơn ba năm nay hai chàng chỉ sống nơi núi rừng hoang vắng. Trời càng lúc càng tối dần, cảnh hoàng hôn thật là thơ mộng, nước biển cũng càng lúc càng dâng cao, những cơn sóng mạnh vỗ vào bờ, những bọt biển dâng lên, rồi tan dần theo sóng nước, một màu xanh thẳm vô cùng tuyệt đẹp. Cảnh kể cho Tuấn nghe nhiều điều thú vị ngày xưa khi chàng còn đi học và Tuấn cũng thế. Bỗng dưng Tuấn nhìn quanh và bảo Cảnh sao hai bên đường có nhiều con gái mà không thấy con trai. Cảnh trả lời, chắc họ cũng đang hứng gió và ngắm hoàng hôn như ta vậy. Cậu để ý làm gì. Thôi ta đi một vòng nữa nhé rồi về, kẻo Thủ trưởng la rấy ngày khác ông không cho bọn mình đi nữa thì chết mất. Ờ thôi mình đi.

   Bên kia đường có tiếng lanh lảnh nầy các anh có đi Xài không? Có đi thì ghé vào nào. Hai chàng ngơ ngát. Cái gì ? Họ bảo mình có đi Xài không thì vào,Cậu nghe rõ chứ ? Các cô cứ bảo tiếp. Hai chàng không hiểu gì cả nên đi tiếp và không thèm để ý đến nữa, xem như những cô con gái trêu ghẹo mình đấy. Hai chàng vẫn vô tình thanh thản đi tiếp kể chuyện nầy, chuyện nọ. Cảnh nhặt viên Sỏi tạt lên mặt biển, viên sỏi lướt qua những cơn sóng. Cảnh bảo thấy không Tuấn đẹp tuyệt vời ? Tuấn bảo mầy xem tao tạt trên cát còn hay hơn mầy nữa kìa.Viên sỏi bay cái vèo tí nữa là trúng cô con gái. Tuấn giật mình, ý chết. Chàng xin lỗi, cô ta không giận, mà còn cười vui vẻ, rồi nói. Nào các anh có đi Xài không ? Nữa lại đi Xài nữa. Xài là cái gì?

Tuấn nhanh miệng hỏi. Cô nầy ? Đi Xài là cái gì mà tôi nghe nhiều cô bảo thế.

Cô ta trả lời

 

 Nầy ai có thích đi Xài

 Ghé qua em sẽ giãi bày mà nghe

 Bao giờ chàng thỏa thì về

 Trọn canh em chẳng cầu nề chi đâu.

 

     Hai Chàng chẳng hiểu cô ta nói thứ gì, cứ nghĩ mang máng trong đầu Họ trêu ghẹo mình qua đường. Tuấn bảo, bọn tôi chẳng đi đâu hết, cám ơn cô. Cô ta nổi cáo mắng lên cho một trận, đồ thanh niên gì keo kiệt và nhát như thỏ đế. Hai chàng hồn vía lên mây, bỏ đi một nước chẳng dám nhìn lại phía sau.

  Về gần đến Doanh trại Cảnh và Tuấn ghé sang hàng nước, mua gói thuốc lá.

 -Tuấn hỏi ông Chủ quán ?

Thưa Bác, Bác cho cháu hỏi, đi Xài là cái gì vậy Bác?    

*Ông Chủ quán cười, rồi trả lời. Mấy chú bị rồi, và có đi không ?

 -Dạ thưa không. Chúng cháu biết gì mà đi.

 *Ông Chủ quán nói tiếp. Thế thì tốt, đi Xài là danh từ riêng ở đây người ta   thường hay gọi. Tên của mấy chị em đấy mấy chú à.

- À ra là như thế. Cám ơn Bác chúng cháu đi.

*Chào mấy chú.

   Bước vào Doanh trại hai thằng cười khúc khích, sao mình ngu thế. Tớ mà biết trước Tớ trị cho con Mụ ấy một trận, chớ không để Mụ mắng mình một cách dễ dàng đâu. Đồng chí Thủ trưởng đứng trước trại hỏi ? Sao đi chơi có vui không. Dạ thưa vui lắm Thủ thưởng. Có đi được nơi nào chưa ?.Dạ xém đi Xài Thủ trưởng ạ.

 

Thủy Điền

26-09-2016

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền