390- Ngồi Buồn (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

 

Thủy Điền

 

 

Ngồi Buồn

 

(Thân tặng người chị kính mến Nữ Sỹ Trương Thị Thanh Tâm cảm xúc qua bài truyện ngắn Duyên quê)

 

Ngồi buồn nhớ chuyện ngày xưa

Một lần lầm lỡ vẫn chưa nguôi dần

Tức ta sao lắm ngu đần

Tin người quá vội để mang hận sầu

Bao nhiêu lời hứa ban đầu

Giờ tan theo khói, bạc màu bay xa

Người đi bỏ lại tình ta

Một đời đơn lẻ vào ra một mình

Ngồi buồn nghĩ ngợi linh tinh

Hận đời, oán trách cuộc tình chán chê

Ngày xưa ai biết mà dè

Tình yêu bội bạc éo le thế nầy

Ngồi buồn buông thả bàn tay

Xem như đã hết những ngày tuổi xuân

Ngồi buồn tựa vách lệ tuôn

Hồng nhan bạc phận tình trường chông gai

Ngồi buồn biết tỏ cùng ai

Xung quanh hạnh phúc, đắng cay riêng mình.

 

Thủy Điền

29-10-2016

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền