Nhà Thơ Lê Kim Thượng
Cổ Tích
Anh nằm gối mộng tay em
Mơ môi hồng thắm… mơ rèm mi buông
Tay em mười ngón dài suôn
Lao lung tóc xỏa sợi buồn qua vai
***
Con đường tình sử chia hai
Mắt em giọt ngắn, giọt dài như mưa
Lòng buồn cổ tích đền xưa
Cô đơn bóng đổ cây thưa trời chiều
Nghe trong ngọn gió cô liêu
Thơ tình bay mất… cánh diều đứt dây
***
Áo tà trắng xóa như mây
Dáng xuân nhẹ bước rụng đầy thiên hương
Gót hài giẫm động đồi sương
Ngàn con chim nhỏ kêu thương ngập ngừng
Dỗi hờn đôi mắt rưng rưng
Môi em thơm ngát hương rừng trinh nguyên
***
Trời không cho nợ cho duyên
Em đi mang cả thề nguyền về đâu
Lỡ làng mình chẳng với nhau
Trầu xanh héo lá, hoa cau úa vàng
Đâu rồi… em một dung nhan
Tìm nhau giữa cõi trần gian lạc loài…
***
“Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm…
Sông dài cá lội biệt tăm
Phải duyên chồng vợ… ngàn năm cũng chờ…”
Hoa Soan
Chưa gì… ước hẹn cùng nhau
Chưa gì… ước hẹn mai sau đợi chờ
Lời em thề thốt bâng quơ
Tin nhau tôi cứ ngu ngơ… ơi à…
***
Đưa tay hứng giọt trăng tà
Cho em, cho cả xót xa thề bồi
Ơi em… tình đã muộn rồi
Mưa chiều hoang tím, mưa trôi… xuân thì
***
Sầu xưa lắng đọng mắt mi
Tình xưa vướng bước chân đi qua thềm
Ngỡ rằng tôi được gần em
Như hình với bóng… đêm đêm buộc ràng
***
Tôi về gom lá thu vàng
Đốt lên khói tỏa… hai hàng lệ tuôn
Cho tôi trọn cả nỗi buồn
Cho em nửa mảnh tình suông bạc màu
***
Chúng mình chẳng trọn trầu cau
Lòng tôi vẫn giữ… tím màu hoa soan
“Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Tào Khê nước chảy… vẫn còn trơ trơ…”
Nha Trang, tháng 11. 2016
Lê Kim Thượng
“…” Ca dao Việt Nam
Kommentar schreiben