*TĐ 18- Những Cơn Gió Chiều (Truyện Ngắn) Thủy Điền (GER)

 

 

 

Truyện Ngắn: Thủy Điền

 

 

 

Những Cơn Gió Chiều

 

Thường thì khi chiều về, những cơn gió từ ngoài đồng xa thổi vào thôn, xuyên qua từng cành cây, kẻ lá, từng nhà, qua từng cánh cửa, đua nhau xào xạt, kẽo kẹt, lúc đóng, lúc mỡ như có ai đang thập thò muốn nhìn vào phía bên trong căn nhà. Hồi còn bé Tâm hay chạy ra, chạy vào xem coi có ai, nhưng rồi cũng chẳng thấy ai cả, toàn là những cơn gió vô tình từ xa thổi đến và kể từ đó Tâm không thèm quan tâm nữa, mặc cho gió ngoài sân tha hồ đong đưa, đùa giỡn.

 

     Gần một năm nay, hai đứa quen nhau, mỗi lần muốn hò hẹn đều liên lạc qua hệ thống điện thoại. Kiểu nầy vừa nhanh, vừa kín đáo. Nhưng không may, mấy ngày nay điện thoại di động của Lan bị hỏng, nên nàng không thể liên lạc được với Tâm. Cả một tuần dài không gặp nhau, cả hai đều buồn, không an tâm, ai cũng lo ngại cho ai có điều gì.

 

     Một hôm chờ mãi, chẳng thấy chàng đến thăm, nàng sang nhà chàng vừa thăm, vừa nhờ mấy việc. Khi đến cửa nhà trước, sau đều khép cả. Nàng gỏ cửa bao lần mà chẳng thấy ai ra m, nàng bậm gan thọc tay mỡ cửa sổ, nhưng cũng chẳng thấy ai ra đón chào và đành buồn bã ra về trong tiếc nuối. Trong khi chàng đang ngồi phía sau nhà đang nhăm nhi cùng người bạn bên tách trà mà chẳng thèm ngó ngàng vì đến những cánh cửa quanh nhà.

 

     Hôm sau đến bận chàng, vì lâu quá nhớ nàng nên chàng ghé sang thăm. Chưa đến nhà thì chàng đã gặp nàng dọc đường. Chàng tỏ ra mừng rỡ sau những ngày xa cách, còn nàng lại khác, quây mặt đi nơi khác trong có vẻ giận dỗi lạnh lùng vô cùng. Chàng rất ngạc nhiên sau hôm nay nàng lại có thái độ kỳ hoặc như thế. Cả năm nay mỗi lần gặp nhau dù bất cứ nơi đâu nàng cũng đều tỏ ra thân thiện và vui vẻ cùng chàng.

 

     Sự giận dỗi đã đi qua, nàng kể rõ hết sự việc ngày hôm qua. Chàng mới bật ra tất cả là tại mình. Chàng nhẹ nhàng xin lỗi nàng và thú thật là hôm qua chàng có ở nhà, nhưng vì không quan tâm đến những cánh cửa nên không hề hay biết khi nàng đến thăm và chàng cũng tình thật hết nguyên nhân là tại sao như thế. Nghe qua nàng cười và thông cảm người mình yêu vì vô tình chớ không hề hờ hững.

 

     Sau những ngày ấy, tuy Lan có cái điện thoại mới trong tay. Nhưng chàng vẫn luôn quan tâm đến những cánh cửa nhà mình hơn.

 

Thủy Điền

29-01-2017

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền