Thơ Lê Thanh Hùng
Đưa em về Hưng Long
Tím cả chiều
Bên đồi cát Hưng Long
Hương tóc rối
Vin bờ vai
Buông thả
Yêu đắm đuối
Sao ngập ngừng
Nhấn nhá
Thả rơi chiều
Trắng gió
Mênh mông ...
Lê Thanh Hùng
Em qua bãi xép một mình
Gió lên, sóng giật
Đưa chiều bập bênh
Mưa giăng lất phất
Ướt tình em quên
*
Hoàng hôn mấy độ
Buông thả dặm tình
Dốc đời bão tố
Quay vòng lặng thinh
*
Em qua ngõ hẹp
Giọt buồn đắng môi
Triều dâng bãi xép
Ru tình buông trôi
*
Đắm chìm, váng vất
Tan trong ngậm ngùi
Quên đời tất bật
Nhớ gì khôn nguôi?
Lê Thanh Hùng
Phải đâu là bất chợt
Trút áo nông dân, sống đời kẻ chợ
Lên xe ... đò, còn vương vấn: quá giang
Điều tri nhận, biết đâu là hay, dỡ?
Như gió chướng nằm, lắng đợi mùa sang
*
Cánh lục bình trôi, tứ cố vô thân
Trôi mê mãi, mà đâu cần bến đợi
Sao không mang giùm ta, lời nhắn gởi ?
Về giáp nước (*) ngày xưa, dưới cội bần ...
*
Cứ mỗi lần, qua ngang khu chợ giữa
Chợt khao khát mùa, đồng cạn, nước rong
Nghe con rô, lách mình trong thau nhựa
Sao buốt lòng ta, hương khói đốt đồng
*
Mấy chục năm trời, bật làng, ra phố
Sao vẫn chưa quên, một vết bùn loang
Dấu chân ai, trên bãi bồi mỗi độ
Khi lũ tràn đồng, ngập ngụa lo toan ...
*
Ngắt ngọn rau lang, trồng trong chậu kiểng
Đau đáu vạt trời, bên mảnh vườn xưa
Mang suốt đời, đôi mắt nào lúng liếng
E ấp nhìn, hoa khế rụng, chiều mưa ...
II/2015
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben