Thơ Thủy Điền
Vị Đắng Cuộc Đời
Cạn ly Cà-Phê đen
Mới thắm dần vị đắng
Qua trọn hết đêm trăng
Mới hay tình giả, thật
Lời đầu tiên ngọt mật
Chỉ chót lưỡi, đầu môi
Ly Cà-phê bốc khói
Đắng ! Bỗng chốc lại thôi
Tình hiến dâng gian dối
Đắng ! Suốt cả một đời.
Thủy Điền
22-03-2017
Đêm Vô Vị
Đêm Dạ hội mùa đông
Dưới đèn trăm thiếu nữ
Sắc màu khoe đủ thứ
Choá mắt và chóa mắt
Chỉ trong vòng khoảnh khắc
Người đã vội quên tôi
Đi tìm loài hoa mới
Vui sướng giữa rừng người
Chiếc vái hồng nửa cỡi
Vô vị thả buông lơi.
Thủy Điền
22-03-2017
Thiếu Bóng Anh
Thiếu bóng anh, màn đêm tôi cảm....lạnh
Rét rung người như đứng giữa trời đông
Dẫu, căn phòng đang ấm nhạc, lời ca
Dẫu, dạ hội đêm về đang rộn rã
Thiếu bóng anh đêm nay sao buồn quá
Ngồi một mình rượu đắng, lắm kẻ qua
Tay ôm chặt chẳng nói lời vâng dạ
Tiếc bao chàng muốn được nhẩy cùng ta.
Thủy Điền
22-03-2017
Nhờ
Hằng đêm người tự cỡi
Em chỉ đứng lặng phơ
Như cây thông trước gió
Mặc tình, em làm ngơ
Đêm hôm nay tự mở
Sao lại khó vô bờ
Người ơi sao chẳng đến ?
Có kẻ đang muốn nhờ.
Thủy Điền
22-07-2017
Lỗi Hẹn
Mắt nhìn, đầu nghĩ đâu đâu
Chàng ơi ! Chàng hỡi, hỡi sao để nàng
Một mình ngồi trước màn hình
Phấn son nhạt nhẽo, váy hồng nhăn nheo
Giầy cao em chẳng thèm đeo
Mặt sầu, rơi lệ tuôn theo từng dòng
Xem như đêm sẽ mình không
Hẹn mà không đến để lòng cô đơn.
Thủy Điền
22-03-2017
Giấu Thân
Nàng ơi ! Hãy thả thân đầy
Đừng đan chi lắm nan gầy rỗ thưa
Giấu chi giữa lúc đêm khuya
Để chàng lại phải này nìa suốt canh.
Thủy Điền
23-03-2017
Bao Giờ Vẫn Thế
Buông lơi cho mát thân trần
Nửa che, nửa hở. Hỏi Rằng? Làm chi
Bấy lâu nàng chẳng khác gì
Vẫn xinh, vẫn đẹp, vẫn mì bên ta.
Thủy Điền
23-03-2017
Vô Tâm
Ta đâu là hạng dở hèn
Vẫn đàn, vẫn trống, vẫn kèn như ai
Sao người lại ngỡ khoanh tay
Đứng yên như tượng. Hỏi ai không buồn.
Thủy Điền
23-03-2017
Chẳng Lẽ
Chẳng lẽ rằng ta đã trót nhằm?
Yêu người từng đã. Lắm lăng nhăng
Thay tình như tợ thay chiếc áo
Chừng ấy ra sao? Phải khóc thầm.
Thủy Điền
23-03-2017
Trong Nhờ, Đục Chịu
Yêu anh em hiến dâng đầy
Dẫu người vong phụ lòng nầy cũng vui
Tình yêu là đỉnh cuộc đời
Trong nhờ đục chịu ai thời biết đâu
Yêu anh em chấp nhận sầu
Dẫu người bội bạc, xót đau chẳng màng
Tình yêu là ngọc là vàng
Sướng vinh, khổ nhục đành cam phận người.
Thủy Điền
23-03-2017
Len Lén
Lén nhìn qua cánh cửa đời
Xem bao nhiêu kẻ rằng tôi yêu thầm
Ai là chân thật, tình thâm
Ai là gian dối chần ngần đứng xa
Để mà còn biết phân bua
Ngày mai có lỡ cũng vừa lòng son
Không nhìn không lén, không nhòm
Trăm năm ân hận oán hờn thiên thu.
Thủy Điền
23-03-2017
Kommentar schreiben