Thơ Lê Thanh Hùng
Ngôn chí tự hành
“Đâu có gì gọi là kinh nghiện
Phải chăng, đó chỉ những sai lầm”
LTH
Gánh một gói, gồng tràn kinh nghiệm
Sĩ phu Bắc Bình hề về hưu
Nghe chao chát, thời gian gõ điểm
Còn vấn đề gì hề bảo lưu?
*
Câu ngôn chí tự hành lạnh quạnh
Mà chuyện áo cơm hề lưu không!
Bạn gái xưa, có còn đỏng đảnh?
Nắng rớt, tan chiều hề mênh mông!
*
Nghoảnh mặt, thấy sông đè sóng trước
Quy luật muôn đời hề đâu sai!
Lao xao sống, xa rời gương lược
Quá khứ soi hề dội tương lai
*
Gì thì nói, đừng đùa: xương máu!
Đau đáu, một thời hề chưa xa …
Nhỏ nhoi, nhưng là chim báo bão
Dập cánh đời hề đổ bóng qua
*
Chuyện cũ, mà niềm tin luôn mới
Đất chở, trời che hề công tâm
Nghe và nhớ, một đời mong đợi
Góc khuất, thăng trầm hề tháng năm …
*
Có ánh mắt, đăm đăm qua ngõ
Gió nồm săn hề gió chuyển mùa
Xin lỗi bạn, ngày xưa còn đó!
Về hưu hề! tính gì: Được-thua?
*
Trời trở nắng, vo tròn ký ức
Tưng tửng trôi hề lạc bến sông…
Yêu và giận, nổi niềm khôn dứt
Hoải hoang … hề! một dáng eo cong …
Lê Thanh Hùng
Về đâu áo váy ngày xưa
Buông áo váy
Đầu nguồn
Em tắm
Hương xưa xuôi
Hai mươi bến sông
Trôi tức tưởi
Về nơi xa lắm
Gió xuân reo
Lồng lộng
Trên đồng ...
Lê Thanh Hùng
Em là dây đậu biếc
Bờ giậu tình anh
Em là dây đậu biếc
Trói buột
Hồn nhau
Trong tím ngắt
Sắc hoa
Biết có ngã nghiêng
Nhưng
Một lời
Vĩnh quyết
Lặng lẽ mùa trôi
Bừng sắc tím
Vỡ òa
Lê Thanh Hùng
Bình Thuận
Kommentar schreiben