*TĐ 60 TR- Dường Như Là Thế (Truyện Ngắn) Thủy Điền (GER)

 

Truyện Ngắn Thủy Điền

 

 

Dường Như Là Thế

 

Tín ton…tín ton. Tiếng chuông nhà vang lên, Thúy chạy ra tay vừa mở cửa, tay vừa gạt nước mắt. Chào bố mới về, chào con.

 Hắn hỏi?

-         Thúy nầy ! Có chuyện gì mà con khóc vậy Thúy ?

-         Không có chi đâu bố, con khóc là bởi xem phim mà xúc động thôi.

-         Phim gì mà ghê gớm thật ?

-         Phim nói về gia đình vậy mà, rồi nàng đứng dậy, tắt Ti vi và đi xuống bếp lo cơm chiều cho bố.

 

      Thông lệ, chiều nào cũng thế, sau giờ ôn tập xong, khoảng 16 giờ là Thúy hay ngồi trước màng hình nhỏ vừa đợi bố đi làm về, vừa xem phim tập hàng ngày của đài truyền hình. Bỗng hôm nay có chiếu một tập nói về gia đình cũng khá hay nên nàng cứ chăm chú xem. Nội dung nói về người đàn bà ngoại tình và cuối cùng bỏ cả chồng, lẫn con rồi đi theo người khác. Trước cảnh nhà đơn chiếc, gà trống nuôi con và người đàn bà ấy đang tha hồ sung sướng nằm gọn trong vòng tay người mới . Hai cảnh đời khác biệt đã hiện lên trước mắt nàng. Chính vì thế nàng không sao cầm nổi những giọt nước mắt khi thấy sự đời quá éo le và bội bạc.

 

      Trước đây 18 năm cũng thế, hồi ấy nàng mới lên ba, chưa biết gì, chỉ nghe bố kể sơ sơ về cái chết của mẹ. Và, dần dần lớn lên thì nàng mới rõ ra là chuyện khác. Tuy biết bố đã dối mình, nhưng nàng không bao giờ trách bố. Có lẽ  lúc ấy vì thấy con còn quá nhỏ nên không muốn nói những điều gì.

 

      Câu chuyện rất buồn và khá dài dòng đã rơi vào một căn nhà đang êm ấm giữa đêm mùa hè tháng tám năm 1999. Không biết vì lý gì mà Linh đã bỏ đi, không một lời từ giả, nàng lặng lẽ để lại hắn và con Thúy vừa tròn 3 tuổi giữa canh ba khi hai cha con còn đang ngon giấc . Sáng thức dậy, không thấy vợ, hắn bàng hoàng và chỉ biết ôm đầu gục khóc và cũng chẳng biết tại sao. Nhưng rồi ngày tháng ngược, xuôi, tìm hiểu ra, thì mới hay vợ mình đã và đang có cuộc sống mới nơi phương trời khác.

 

      Sau những giây phút đau thương ấy, hắn trở về với cuộc sống đơn côi, gà trống nuôi con suốt 18 năm dài đăng đẳng . Cái gì rồi cũng quen đi, nỗi nhớ nhung nào cũng sẽ dần tan, con Thúy giờ đã lớn 21 tuổi đang học Đại học, hắn nghĩ số cha con hắn là như thế, nên cũng chẳng còn buồn giận gì nữa cả.

 

      Không ngờ ! Hôm nay, bổng dưng người ta lại diễn lại khúc phim ấy trên màng hình trước mặt con Thúy làm cho nó phải xúc động, khóc nức nở và nhớ lại câu chuyện cũ, rồi đành vặn hỏi bố đến cùng. “Tại sao nàng mất mẹ ? “ Dù rằng câu hỏi ấy đã khơi lại nỗi đau của bố nhiều lắm.

 

      Thương con, dẫu có muốn giấu giếm đến đâu đi nữa rồi cũng phải nói toạt hết lòng mình.

 

      Thúy nầy ! Bố chỉ nói với con một lần thôi nhé. “ Những gì con đã xem phim ngày hôm nay, chính là hình ảnh trước đây 18 năm gia đình mình cũng dường như là thế.

 

Thủy Điền

25-06-2017

 

 

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền