*LKT 25- Phong Sương 1, 2 (Chùm Thơ) Nhà Thơ Lê Kim Thượng (Nha Trang- VN)

 

Nhà Thơ Lê Kim Thượng

 

 

1.

 

Quê xa biết mấy mùa thu

Vọng Phu mòn mỏi... Chinh Phu chưa về

Bao năm biền biệt xa quê

Mong ngày quay gót, trở về cố hương

Ước gì... giũ áo phong sương

Phơi lên trước ngõ nắng vương ngọt bùi...

                      *

Gặp quê bao nỗi mừng vui

Bới lên dĩ vãng... chôn vùi nhiêu khê...

Quanh người hương đất mùi quê

Vấn vương trong gió nhẹ về tình ca

Lung linh hạt nắng ngọn cà

Đưa tay hứng giọt sương sa ngọt lành...

Khói lên ấp ủ mái tranh

Làng quê yên ắng... nắng hanh ráng chiều

Nắng tà, bóng nắng xiêu xiêu

Đường quê gánh lúa... dáng kiều, tóc mây

Bóng chùa đổ xuống sông gầy

Nước trôi, trôi mãi... bóng mây soi dòng...

Cửa Sài... trăng xế qua song

Đêm trăng ai tát gầu sòng hò ca

Thềm rêu, trải ánh trăng tà

Tiếng mưa rơi nhẹ... tiếng gà trở canh

Bốn bề lặng lẽ vắng tanh

Chờ ai... chờ ánh trăng thanh đôi bờ

Bên hiên uống rượu, ngâm thơ

Hồn quê lắng đọng lững lờ thiết tha...

 

 

 

2.   

 

Bây giờ... ta với mình ta

Một mình, một ngựa... bôn ba phiêu bồng

Tím chiều... buồn sắt se lòng

Tối trời, tối đất... bão giông hoang tàn

Giọt mưa rả rích thở than

Thương người xa xứ võ vàng sầu tuôn

Theo mưa, nước lại về nguồn

Để cho biển nhớ, biển buồn... vô ngôn

Mưa điên, nắng quái qua hồn

Sao lòng đọng bóng hoàng hôn quê nhà

Quẩn quanh trong cõi người ta

Ngóng trông cố quận... quê xa sóng đùa

Mùa đi, mùa đến, tiếp mùa

Mấy mùa lá rụng, gió lùa bâng khuâng

Mỗi năm... mỗi một mùa xuân

Trước thềm năm mới... gian truân đến chào?

Gặp người quê cũ thuở nào

Cầm tay nhung nhớ, nghẹn ngào tình thâm

Cám ơn tri kỷ, tri âm

Xa quê, lòng vẫn giữ thầm... Hồn Quê...

                             

                                              

                                              Nha Trang, tháng 7. 2017

                                               Lê  Kim  Thượng

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền