*TĐ 389- Ghen Với Gió (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

Ghen Với Gió

 

Tôi lén nhìn em qua nét môi

Nụ cười, ánh mắt, dậy gương soi

Lả lơi, tâm trí dường…chao động

Tim sắt giờ đây đã rã rời

 

Mến em tự hỏi ?. Lòng tự hỏi

Yêu rồi, có phải. Đúng không ta

Mà sao cứ mãi trông khác lạ

Chiều tím vừa lên, lại nhớ đầy

 

Ra đứng bờ sông nhìn bên ấy

Trên cầu gội tóc….tóc bay bay

Ngẩn ngơ nhìn gió….đang đùa gió

Ánh mắt hờn ghen khoắc khoải hoài.

 

Thủy Điền

 

31-10-2017

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền