*THMN 4- Gởi Em Cô Gái Trái Tim Băng Giá (Truyện Ngắn ) THMN Sưu Tầm

THMN (Sưu Tầm)

 

 

(GỬI EM, CÔ GÁI VỚI TRÁI TIM BĂNG GIÁ)

 

Có phải anh đã quá quen thuộc với việc em luôn bên cạnh anh, luôn chọc phá anh, luôn nhõng nhẽo với anh, luôn cố gắng thu hút sự chú ý của anh? Từ khi nào anh đã thấy việc đó là hiển nhiên, là việc rất đỗi bình thường? Từ khi nào anh cảm thấy chán với việc đó?

 

Anh nhớ rất rõ lúc anh theo đuổi em như một tên ngốc vô tư trước một tảng băng lạnh giá. Em lúc đó thật sự rất lạnh. Em lạnh từ sâu bên trong em, như thể em đã đóng băng trái tim mình, ngăn cản mọi cố gắng làm nó tan chảy. Em tách biệt với mọi người, không trò chuyện cùng ai quá lâu, không mỉm cười với ai thật sự, chỉ là những nụ cười xã giao, những mẩu chuyện vặt liên quan đến công việc. Em lặng lẽ ngồi đó, quan sát mọi người cười đùa cùng nhau. Em tự tạo cho mình một bức tường thành vô hình không cho phép ai xâm nhập quá ranh giới. Vì sao anh lại có cảm giác em đang cô đơn, cô đơn đến đau lòng? Phải chăng vì những tổn thương trong quá khứ đã khiến em sợ hãi, sợ hãi cuộc sống, sợ hãi những mối quan hệ?

Lần đầu tiên anh bắt chuyện với em khiến anh thật sự bất ngờ. Em im lặng nghe anh nói huyên thuyên, chỉ đáp lại một cách hờ hững, những gì em quan tâm là cuốn sách dày cộm trong tay. Nhưng đó cũng là lần đầu tiên anh nhìn em ở một khoảng cách gần như thế, mái tóc đen dài, đôi mắt lạnh buốt nhưng phảng phất nỗi buồn, hương thơm nhẹ nhàng thoáng qua không phải loại nước hoa đắt tiền mà những cô gái khác lạm dụng đến mức khó chịu, đó chỉ là hương thơm thoảng qua nhưng anh không sao quên được.

Lần này rồi lần khác anh tiếp tục trò chuyện cùng em, anh biết em đang từ từ cởi bỏ vỏ bọc của mình. Một lần em đã cười thật vui khi nghe anh kể về một sự cố ngốc nghếch của mình. Nụ cười đó ám ảnh anh mãi, anh muốn thấy nụ cười đó nhiều hơn nữa, anh muốn làm tan chảy băng giá trong tim em. Và anh đã làm được. Bức tường thành đã bị phá bỏ, lạnh giá đã dường chỗ cho tình yêu ấm áp. Khoảng khắc đó anh biết anh yêu em rất nhiều, nhiều hơn anh nghĩ. Em đã trở thành cô gái hoạt bát, vui vẻ hơn, em hoà nhập với mọi người, cùng họ đi chơi, cùng họ làm việc. Em như bỏ được gánh nặng trên vai, lột xác thành một người hoàn toàn mới.

Anh và em bên nhau ngày này qua tháng khác, chúng ta chỉ có những nụ cười, những trò đùa, những buổi hẹn rong ruổi khắp thành phố...

 

Nhưng hình như đã có gì đó phát sinh trong mối quan hệ của chúng ta. Anh không rõ là từ đâu, và nó như thế nào, anh chỉ biết nó đang hiện diện và từ từ phá hoại tình yêu của anh và em. Có lẽ nó xuất phát từ anh. Anh đã không còn để ý mỗi khi em không vui. Anh có thể ngủ ngon dù em đang buồn. Anh cảm thấy khó chịu mỗi khi em bày trò trêu chọc anh. Anh chán nản khi em kể chuyện thú vị trong ngày mà e đã trải qua hay bắt gặp. Anh cảm thấy mệt mỏi mỗi khi em tâm sự. Anh lười đi chơi cùng em trong khi có thể đi chơi game hay đá banh cùng tụi bạn. Anh luôn bảo mình phải làm việc trong khi anh đang kiểm tra facebook của mình. Anh cho em phiền phức khi em luôn miệng nhắc nhở anh giữ sức khoẻ hay lái xe cẩn thận. Anh không còn vui mừng khi nhận được quà từ em dù biết em đã tự tay làm chúng. Anh đã đưa em ra khỏi tảng băng lạnh buốt, cho em sự ấm áp của tình yêu nhưng cũng chíh anh đã khiến em trở lại những ngày tháng đó.

Anh bết em nhận ra những thay đổi của anh nhưng anh lại bỏ qua điều đó. Anh đã nhận ra em giờ chỉ là thói quen của anh mà thôi. Anh biết em rất buồn, nhưng em lại mỉm cười với anh, vẫn là nụ cười dịu dàng đầy tình yêu em dành cho anh.

Anh xin lỗi em, anh biết mình đã quá vô tâm. Nhưng tất cả dã quá muộn, em đã ra đi, không còn bên anh nữa. Người ta luôn nói có không giữ mất đừng tìm. Anh đã nới lỏng tay để em rời xa mình. Khi em đã đi xa rồi an mới bàng hoàng nhận ra em hơn cả một thói quen, em là tình yêu là trái tim của anh. Bây giờ mọi thứ đã quá muộn màng, anh không thể mang em trở lại càng không thể bù đắp những tổn thương mà em đã chịu. Anh hi vọng sẽ có người thật sự quan tâm em, thật sự yêu em, mang đến cho em hạnh phúc thật sự. Anh yêu em.

 

Nguồn - tác giả: : Sưu Tầm

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền