*CVM 35- Chùm Thơ Chu Vương Miện Về Nguyễn Công Trứ (Thơ) Nhà Thơ Chu Vương Miện (USA)

 

Nhà Thơ Chu Vương Miện

 

 

NGHÈO

 

một bụng rau vỗ mãi

bốn mùa tám tiết

gặp lúc vua Gia Long

tuần du ra Bắc

quỳ bên đàng

dâng "Thái Bình Thập Sách"

đậu vớt

khi đó muốn có tung thì tung

mà hoành thì hoành

nam chinh bắc thảo

thỏa chí anh hùng ?

 

 GIANG SƠN

 

 giang sơn một gánh giữa đồng

 thuyền quyên thuyến thúng thuyền rồng giống nhau

 đất trời vốn có gì đâu ?

 anh hùng mạt lộ nghề câu đợi thời

 đêm khuya chả rõ mặt người

 chỉ nghe ứ hự vàng mười năm xưa

 cũng nhờ khăn gói gió đưa

 vườn dưa rồi lại vườn dừa nhà ta ?

 tri âm ồ rõ mặt ngà

 -

 vòng trời đất dọc ngang ngang dọc

 đủng đỉnh làng quê chiếc xe tàng

 trên xe một lão già bảy bó

 các em bồ nhí ngồi chung quanh

 con bò kéo đi nghiêng lúc lắc

 gập ghềnh nghiêng ngà ngả nghiêng nghiêng

 một gã già dơ chơi trống bỏi

 tưởng chết là xong

 là hết ?

 nhưng mọi sự việc không như mình nghĩ

 đàm tiếu loanh quanh

 chết nhục chết vinh

 

 KỲ PHÙNG ĐỊCH THỦ

 

 theo nhà văn Hoàng Vũ Đông Sơn

 vùng đất An Hải "Kiến An & Hải Phòng"

 là vùng đất loạn

 hết giặc Phan Bá Vành

 đến giặc Lê Duy Lương

 Trên trời có sao Tua Dua

 ở dưới hạ giới có vua Bá Vành

 theo nhà giáo  Nguyễn Bàng

 địa bàn này Phan Bá Vành đi ra

 đi vào như chốn không người

 Nguyễn Công Trứ biết Vành coi thường mình

 nên cho lập một hội trường

 bên bờ sông

 hát xướng chèo cả tuần

 cho bá tánh trong vùng coi

 "bờ sông, con lạch nhỏ nối vào sông lớn

 dài chừng 1000m

 Vành ỷ y Trứ là đồ mọt sách

 cho quân tự do coi hát chèo

 bất thình lình bốn mặt giáp công

 "trong khi đó đã sai quân

 dùng bốn mươi sọt đất lấp ngay đầu kinh

 thuyền không cục cựa

 và Vành bị chém ngay tại chỗ

 

DỌC NGANG

 

vòng trời đất dọc ngang ngang dọc

cười hề hề lại khóc hu hu

nhìn ra một bọn bú dù

vườn hoang từng lũ đánh đu từng bầy

mùi danh lợi càng cay càng thích

bả công hầu càng thiệt càng vui

hơn nhau chỉ một chiếc đùi ,

thủ heo, với lại bát dồi húng thơm

nay kẻ sĩ đầu đơn thi mãi

bạc cái đầu báo hại vườn rau

hóa ra chả thấy gì đâu ?

toàn là vỏ chuối khóa sau thôi đành

-

ai sao tui vậy

cứ an phận kéo cày

kéo bừa

dẫu nắng hay mưa

quét lá đa nơi chùa

ăn mày Phật

tuy đạm nhưng không mất

 

 DOANH ĐIỀN SỨ

 

     vòng trời đất hoành tung hoàng tráng

     nợ cơm gà đồng cạn đồng sâu

     sau xưa giống hệt y nhau

    dây gầu kéo trước cái gầu đi theo

    đời đâu khac bọn phường chèo

    cũng vua quan cũng trượng hèo nơi tay

    cũng phu khiêng kiệu cả bầy

    tiền hô hậu ủng quan ngày giặc đêm

    làm kẻ sĩ bốn miền bát nháo

    cũng chỉ vì thưng gạo bát cơm

    gió đoài chuyển hướng nồm nam

    chẳng qua nen bạc quan tiền hỡi ôi

    nằm nhịn đói đến thời cũng chết

    làm quan hèn binh bét càng đau

    thân lươn quằn qụai lấm đầu

    dân đen thị Kính thị Mầu  rập khuôn

    quan viên đầu mũ cánh chuồn

    vào ra cung khuyết cúi luồn kiếm ăn

    ngàn năm kiến cá xoay vần

    cai thân tứ chiếng cái thân rạc dai

    hồng trần chả thoát một ai ?

    tang bồng hồ thỉ hết ngoài lại trong

    ngẫm ta cũng kẻ anh hùng ?

    -

    kẻ làm loạn thần tặc tử

    kẻ ăn cướp biên đình

    kẻ quì mỏi gối

    kẻ vì miếng đỉnh chung

    một vầng chủ tớ quân thần ấy

    chẳng qua cũng là manh áo bát cơm

    -

   cũng cử nhân

   kẻ ra tướng võ kẻ vào tướng văn

   ăn trên ngồi trước

   kẻ bị đày lên mạn ngược

   khố rách áo ôm

   -

   nếu không nghị lực

   và niềm tin sắt đá

   thì không có Nguyễn Công Trứ

   quỳ bên đường dâng "Thái Bình Thập Sách "

   trong đoàn tùy tùng

   có đức Tả Quân Lê Văn Duyệt

   nhận và dâng cho Gia Long

   chỉ thấy nhà vua gật đầu

   qua khóa sau

   đậu vớt cử nhân

   khởi đầu là Hành Tẩu Sử Quán

 

   CÓ KHẢ NĂNG

 

   vỗ bụng rau bình bịch

   thì cũng có khả năng cười thỏa thích

   có mua vé số

    mới trúng độc đắc

    có công mài sắt

    có ngày lên kim

    -

    chín vạn anh hùng đè xuống dưới

    một vầng thiên tử đội lên trên

    nhờ may và hên

    hoa đăng mở hội

    bõ công đèn sách

    xông pha nam bắc

    mã đáo thành công

    -

    lẽo đẽo chạy theo chiếc xe ngựa

    công danh ngã lên ngã xuống

    ruộng

    dập mặt võ mũi

    không buồn không nản

    thừa thắng xông lên

    phận như cái mền

    rách

 

    MỘT ĐỜI HÀO KIỆT

 

    thiếu thời nghèo kiết

    trời đâu mù ?

    mà có mắt

    cứ an phận mà tu

    công danh tiền rừng bạc bể

    tuyệt đỉnh danh vọng

    binh bộ thượng thư

    -

    lùi một bước

    tiến hai bước

    biết người biết ta

    đôi khi giả vờ như không biết

    không kiêu

    không khoác lác

    khả năng có bao nhiêu dùng hết

    kính trên nhường dưới

    phước thọ tề thiên

    đáng là hào kiệt

    -

    giang sơn một gánh giữa đồng

    tối om không trăng và sao

    không ai biết

    chỉ một đào

    một kép phụ hát

    là chuyện gì trong đêm

    trong bụi rơm

    ma biết ?

    tưởng xong

    bốn mươi năm

    nửa chừng vở tuồng

    Uy Viễn tướng công

    tiếng hát cất lên

    thuyền quyên ư hự

    thế là gương vỡ lại lành

    -

    dưới nước cá đớp cá

    trên rừng thú nhai thú

    ngoài xã hội người nuốt người

    trên toàn cầu

    các đế quốc nhai các chư hầu

    xưa nay

    giống nhau ?

    -

    có công mài sắt

    có ngày lên kim

    một bụng rau ỉa ra toàn cứt

    một bụng kinh luân

    một thời ngang dọc

    miệng đời khen chê o cần thiết

    miễn là biết chinh mình

    có tài có đức

   

   CHU VƯƠNG MIỆN

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền