Nhà Văn Trần Mỹ Giống
SỜ... XỜ...
(Kỳ 8)
(Sưu tầm và biện soạn)
Cô giáo miền xuôi lên công tác ở miền núi. Cô giảng mãi mà học sinh vẫn không phân biệt được S với X. Một đồng nghiệp bảo:
- Đối với trẻ em dân tộc thiểu số thì phải dùng hình tượng chúng mới hiểu được.
Cô cho là phải, bèn nghĩ ra cách dạy dễ hiểu hơn. Hôm sau lên lớp, cô vừa viết chữ S thường lên bảng vừa nói:
- Chữ S trông giống con chim, trên là đầu, dưới là đuôi, cái bụng vòng bên phải. Đúng chưa nào?
Cả lớp đồng thanh:
- Thưa cô, đúng ạ!
Cô lại viết chữ X thường lên bảng và hỏi:
- Chữ X trông giống con gì nào?
Một học trò thưa:
- Thưa cô chữ X giống con bướm ạ!
Cô giáo khen:
- Đúng rồi! Em giỏi lắm! Vậy các em đã phân biệt được chữ S với chữ X chưa nào?
Cả lớp đồng thanh trả lời:
- Thưa cô, rồi ạ! S giống con chim, X giống con bướm ạ!
Đến giờ chính tả, cô vừa đọc đến từ “sản xuất” thì một học sinh rụt rè hỏi:
- Thưa cô, “sản xuất” phải viết... sờ chim hay xờ bướm ạ?
- !!!
Trần Mỹ Giống
Kommentar schreiben