*LKT 13- Quấn Quýt (Thơ) Nhà Thơ Lê Kim Thượng (Nha Trang- VN)

 

Nhà Thơ Lê Kim Thượng

 

 

Quấn Quýt

 

Chiều xưa… mưa trắng giăng trời

Bên tôi em ngủ giữa đời chiêm bao

Ơi em… mắt Phượng, môi Đào

Thở run ngực nhỏ, ngọt ngào môi hôn

Ơi em… tình đến dập dồn

Tay dang nhánh mỏi, cho hồn đong đưa

Ru em, Lục Bát chiều mưa

Ngập ngừng tiếng hát, âm thừa vu vơ

Tạ ơn… mắt đợi môi chờ

Tôi con thuyền nhỏ lạc bờ mù say…

 

***

 

Tôi - Em quấn quýt vòng tay

Chung vừng mây bạc, chung ngày chiêm bao

Chung vườn hoa mộng xôn xao

Chung con suối ngọt tuôn trào ái ân

Nằm che chung một căn phần

Chung thiên đường cũ, thánh thần hoan ca

Rồi em… ngủ giữa trăng tà

Cởi xiêm y cũ, cởi ra hình hài

Cho nhau giấc mộng đêm dài

Lấy nhau chẳng đặng... thương hoài ngàn năm

“Sông dài cá lội biệt tăm

Phải duyên chồng vợ ngàn năm cũng chờ

Phải duyên, phải nợ thì chờ

Không duyên, không nợ đừng chờ uổng công...”

 

Ái Thư

       

 

Người về… nắng đội mây che

Hàng hiên phố cũ nằm nghe… thất tình…

                 

 ***

 

Người về, giữa cõi phù sinh

Dập dồn chiêng trống, lộng hình Ái Thư

Người về, tàn cuộc tạ từ

Chén đưa chén tiễn ngật ngừ cơn say

Người về, theo gió Heo May

Tình xưa theo lá chao bay cuối đường

                  

 ***

 

Người về, thở một hơi sương

Môi chia sớt giọt mật đường chiêm bao

Người về, quen mặt lạ chào

“Yêu nhau cởi áo…” tan vào câu thơ

Người về, xô nước tràn bờ

Lòng riêng đau một nỗi chờ dựng xiêu

Người về, nắng xế chợ chiều

Lỡ duyên lỡ nợ… tiêu điều sớm trưa...

 

                      ***            

 

Người về… một sớm mai mưa

Điểm trang son phấn… sang mùa Vu Quy

Người về bỏ tuổi xuân thì

Bóng chim tăm cá... một đi không về...

 

 

               

                      Nha Trang, tháng 11. 2019

                            LÊ KIM THƯỢNG

 

 

 

 

“...” Ca dao

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền