*TĐ 147- Nỗi Lo Ngày Về (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

 

Nỗi Lo Ngày Về

 

Ta lặng lẽ dưới hàng cây trụi lá

Giữa mùa đông gió lạnh thổi vô bờ

Con đường chiều hoa tuyết trắng lô nhô

Đang dẫn lối con tim tìm quá khứ

 

Nơi xa thẳm những ngày ta lữ thứ

Người có còn hay đã vội đi xa

Người đã quên hay còn giữ tình ta

Trong khoảnh khắc, bi quan dường .... vô tận

 

Tuyết rơi ... rơi, phủ dầy màu bạc trắng

Như nhắc lòng cố nén nỗi đau thương

Dẫu người xưa đã cất bước lên đường

Xa kỷ niệm, quên bao lời hẹn ước

 

Chiều giá buốt, thân gầy ta nhẹ bước

Chắc có người đứng đợi trước thềm hoa

Những màu tang biến hoá phút ngọc ngà

Ngày hội ngộ bên nhau vui lắm nhĩ

 

Mang tâm sự vui, buồn hai suy nghĩ

Con đường chiều xa tít trắng màu mây.

 

Thủy Điền

30-11-2019

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền