*VCL 2- Rừng Quên Lá Ngủ (Thơ) Võ Công Liêm (Canada)

 

Võ Công Liêm

 

 

RỪNG QUÊN LÁ NGỦ

                                                                              

chiều xốc xếch bước

bên đồi dốc đứng

liêu xiêu tình ta

đợi chuyến xe về

giữa trời tháng chạp

mắt nhung nhớ . em

đường giăng mạng nhện

ngõ cụt tắc nghẽn

tôi . giang hồ kiếp

một đời hư hao

thôi miên thị giác

gió giựt đầu truông

nghe thầm viên mãn

đêm . nhầy nhụa nhớt

lên tấm thân tàn

vàng thau lẫn lộn

một trời xa tít

nơi chốn lưu đày

mấy độ đông về

rưới vào ngực thở

cho tình phôi pha

ngày hoàng đạo phố thị buồn thiu

đêm đập cổ kính tìm lấy bóng

giờ tứ ly ôm đầm trắc trở

đứng đầu gió hái cụm tàn phai một thuở

chòng chành con đò săn đêm

kéo lê đôi gót giữa trời mưa truông

trên căn gác đìu hiu lạnh lùng đứng đợi

gió không về đêm nay làm tình lỡ một lần qua

từ những con đường mặc khách

giai nhân ôm vai vào quầng mắt

trong lũy khuất . đêm nghêu ngao tình huống

uống cạn ly phong trần cho đở nhớ

cùng em ôm siết cuộc đời để gió mây ngàn bay

nhớ ga hàng cỏ đầy nhóc dã thú đa đa

hình tượng em chiều giáng sinh cô độc

đêm chênh vênh trên từng sợi nhỏ

mùa hạ trắng nằm nghiêng vai chờ gió

đêm đút ta vào ngăn kéo hôn mê

thiu thỉu ngủ dưới mái lầu phong nguyệt

xa em bỗng nhớ

quán đêm tu hú

cổ tích hoang đường trầm mình trong giả sử hoang ca

khâu vá những chuyện tình lỡ dỡ một thời rất bỏ ghét

 

đất vùi chôn thế kỷ

mưa khóc đời rêu rao

thở chung cùng nhịp đập

cho rừng quên lá ngủ

 

sau lần cửa khép

tôi . bỏ cuộc chơi rong ./.

 

Nhà Thơ VÕ CÔNG LIÊM (ca.ab.yyc . Xmas 12/2019)

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền