*TĐ 233- Trúc Tàn (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

 

Trúc Tàn

 

Qua mấy nẽo, tôi về thăm xóm Trúc

Nơi thanh xuân bút mực  .. buổi đi- về

Đã bao năm xa cách bóng thân quê

Lối vẫn thế, người xưa không còn nữa

 

Ngày ra đi choàng nhau em khẽ hứa

Mai người về hai đứa sẽ nên duyên

Chân bước đi, nhưng lòng vẫn không yên

Nỗi lo lắng cứ gắn liền trong trí

 

Ngược mấy nẽo, giã từ miền tri kỷ

Lòng bùi ngùi, nhìn ngắm lũy tre xưa

Bao kỷ niệm, bao lời thương chất chứa

Đã theo làn khói tủa vút trời xa

 

Em hỡi em! Hỡi người sao vội vã ?

Để "Trúc tàn" sắc lá úa vàng phai.

 

Thủy Điền

17-09-2020

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền