*LTH 63- Chùm Thơ Của TG Lê Thanh Hùng (VN)

 

Tác Giả Lê Thanh Hùng

 

 

Lời Giã Từ

 

Rồi em sẽ sống, cuộc đời khác

Vứt bỏ ưu tư, không có anh

Từng chuyện cũ, dần trôi phai nhạt

Chiếc nón ngày xưa, lại tròn vành ...

                    *

Môi thắm lại một thời con gái

Cười vô tư, không vướng bận gì

Chuyện năm cũ, không hề đọng lại

Thả trôi sông một mối tình si

                    *

Thôi em đừng bấn lòng day trở

Mỗi chiều về đừng ngắm hoàng hôn

Đã biết đời mình không duyên nợ

Khói sóng trên sông, đổ dập dồn

                    *

Yên lòng nhé, hỡi người năm cũ

Xa lắm rồi, ngày tháng chênh chao

Những rối lẫn theo tình an trú

Lặng lẽ rơi, trong góc khuất nào

                    *

Quên gì quên, nhớ lời anh dặn

Mùa đã về, trọn vẹn niềm vui

Người đàn bà trưởng thành, chín chắn

Đâu hơn ... đừng tất tả ngược xuôi ...

          Lê Thanh Hùng

 

Em Về Bên Kia Dốc Đá Phan Lâm

 

Làn gió loang chiều tóc rối

Dặm đời đâu đó phiêu linh

Bên hàng giậu thưa, nắng dội

Chiếc lá khô cong trở mình

                  *

Ngang trời, áng mây cô độc

Vội vàng gió cuốn rủ rê

Về phía bên kia bờ dốc

Mờ xa, theo bước ai về?

                  *

Trong ngần nắng treo bóng xế

Ngập ngừng lối nhỏ quanh co

Sáng bừng không gian ước lệ

Đợi chiều tỏa nắng hẹn hò

                   *

Cỏ hoa bên đường rung nhẹ

Hoang chiều mướt một triền xanh

Đong đưa bờ vai, ngực trẻ

Nắng xuôi nhấp nháy dỗ dành

                   *

Còn nguyên hương ngày, đằm thắm

Lẫn màu ráng đỏ kiêu sa

Dấu chân quanh đồi in đậm

Nắng chiều bổi hổi vờn qua ...

 

          Lê Thanh Hùng

 

Em Gọi Khẽ, Mùa Thu Đã Tới

 

Xông xênh năm tháng cơ cầu

Người xưa, sao không một lời nhắn gởi

 

Quên rồi, tình cũ đã lâu

Bung năng vỡ, đàn bướm vàng khơi gợi

Một mùa thu xanh biếc tình đầu

 

          Lê Thanh Hùng

     Bắc Bình, Bình Thuận

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền