*ĐVT 18- Rồi Từ Đó Vắng Anh (Thơ) Đoàn Văn Tiếp (VN)

 

Đoàn Văn Tiếp

 

 

RỒI TỪ ĐÓ VẮNG ANH

 

Rồi từ đó vắng anh… buồn lặng lẽ

Chốn quê nghèo thân lẻ bóng chán chê

Người ra đi luôn hứa hẹn ngày về

Em chờ đợi tái tê hồn sửng sốt

 

Rồi từ đó vắng anh… lòng ủ dột

Rụng lá vàng hoảng hốt sợ chia ly

Tại yêu anh đời em lỡ duyên thì

Lời thề hẹn người đi làm đau khổ

 

Rồi từ đó vắng anh… thôi dạo phố

Con đường xưa lá đổ phủ lối về

Xót xa lòng đêm thức giấc hoảng mê

Hoa tím rụng ê chề tim se thắt

 

Rồi từ đó vắng anh… em dè dặt

Hồn ngẩn ngơ… đôi mắt lạnh như tiền

Hắt hiu buồn… lê chân bước ngã nghiêng

Chiều tắt nắng …muộn phiền hằn tâm trí.

 

Rồi từ đó vắng anh…đêm mộng mị

Thấy anh sao mắt chỉ ngó em buồn

Tỉnh giấc nhìn khóc sướt mướt lệ tuôn

Tim đau nhói cõi hồn sầu hoang dại.

 

Đoàn Văn Tiếp 

23/11/2020)

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền