*TQN 4- Tím Ngắt Một Mùa Xuân (Thơ) Trần Quảng Nam (VN)

 

Trần Quảng Nam

 

 

 

TÍM NGẮT MỘT MÙA XUÂN

 

Bạn tri giao !

Mỗi ngày thêm trống vắng

Chén tương phùng

Chờ đợi đắng cay hơn

Gió giật

Cát bay

Hoa lá tủi hờn

Ngày xuân hỡi!

Biển đời...

Mây vờn sóng vỗ

 

Địa ngục trần gian !

Quay cuồng điên đảo

Một phận đời

Mê lộ phong trần

Đã qua rồi

Thời xuân trẻ chuyện ái ân

Tháng năm phí hoài!

Trăng treo cổ độ

 

Xuân hạ thu đông

Bốn mùa triều lên sóng vổ

Mảnh tình con !

Tan rụng mịt mù xa

Cuối hoàng hôn chờ đợi

Bóng trăng ngà

Trời tím mãi sao?

Lòng ta lạnh ngắt

 

Ngày đã cạn xuân đời thêm hiu hắt

Mộng hải hồ thuở ấy đã lìa tan ..

 

Trần Quảng Nam

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền