TĐ 143- Giữa Trời Bơ Vơ (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

 

Giữa Trời Bơ Vơ

 

Cuối thu ngồi nhớ núi rừng

Thương con chim nhỏ lạnh lùng dưới sương

Cô đơn nhờ nhạt má hường

Nhớ thương, thương nhớ người thương xa vời

 

Cuối thu vắng lá vàng rơi

Nhớ về một thuở ta- người bên nhau

Ráng chiều anh trước, em sau

Cành hoa thạch thảo anh trao bảo rằng

 

Tặng em hoa trắng cành xanh

Làm tin em nhé lòng anh trọ̣n đời

Một mình, chỉ có em thôi

Vui lên em nhé cho môi thêm hồng

 

Ai ngờ! Rừng đổ mưa giông

Bao nhiêu mộng ước theo dòng thác trôi

Cuộc đời đôi ngã chia phôi

Bóng cô đơn lẻ giữa trời bơ vơ.

 

Thủy Điền

01-09-2021

 

 

 

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền