*PVN 30- Tình Buồn Vĩ Dạ (Thơ) NT Phạm Văn Nhựt (VN)

 

Nhà Thơ Phạm Văn Nhựt

 

 

TÌNH BUỒN VĨ DẠ

 

Thơ : Phạm Nhật ( Hàn Đông Tử )

 

Đêm Vĩ Dạ vành trăng lơ lửng khuyết

Anh phương trời có luyến tiếc Huế không

Em chờ anh tháng năm dài biền biệt

Khi đông về càng da diết nhớ mong .

 

Huế còn đó những con đò lướt sóng

Hoàng hôn chiều vang vọng mái chèo khua

Hương giang buồn câu hò em lạc lõng

Chiều chơi vơi thiếu tình cũ để đưa.

 

Vẫn như xưa cô lái đò áo tím

Nón bài Thơ nghiêng dáng lúc chiều tà

Không anh ngắm cho em cười mũm mĩm

Khi anh về lúc hè nghĩ trường xa .

 

Đã xa rồi cái thuở mộng tuổi hoa

Người năm cũ biệt xứ mấy xuân qua

Nhớ Huế không ...sao không về thăm Huế

Để mưa chiều em cô lẻ xót xa .

 

Bến Vân Lâu ai sầu đêm trút thả

Anh không về Vĩ Dạ để lắng nghe

Tím ngày xưa cứ buồn mùa trút lá

Đợi người xưa khi bóng ngã chiều về.

 

Về đi anh ... về mà thăm lại Huế

Huế đợi anh ... nên Huế vấn vương buồn

Anh đi rồi Thành Cổ xưa vẫn thế

Mãi trầm tư mang nét Huế riêng mình .

 

Sài Gòn 4/11/2022

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền