Thơ Ly Băng
PHỤC SINH
Trói Tử thần vào chân cây thập giá
Diệt tử thần khi Ngài tung huyệt đá
Là Chúa ôi! Khi rạng rỡ Phục sinh
Chúng con đây tất cả được biến hình.
Dù lây lất trong vũng đời đau khổ
Uống nước mắt và ăn cơm độn gỗ
Và dòi bọ có rúc rỉa thân mình
Ngày thứ ba chúng con sẽ mặc áo quang vinh.
Chúa Phục sinh vũ trụ nổ rền như pháo Tết
Trời đất vỗ tay hát lên cuồng nhiệt
Trong lạnh lùng bóng tối biền biệt đi
Hết đất rồi ở lại nữa làm chi!
Ngày thứ ba tôn vinh ngày của Chúa
Nhạc Phục sinh bùng lên như núi lửa
Và thanh sắc và tất cả hương hoa
Chất một trời rất trọng thể nguy nga.
Xuân Ly Băng
Dòng Đời
Dòng đời là một chuỗi
Hạnh phúc lẫn đắng cay
Dường như là một dãy
Gian nan và sung sướng
Hạnh phúc lại khiêm nhường
Đắng cay thì hiện hữu
Gian nan như nước lũ
Sung sướng quá hiếm hoi.
Thủy Điền