Thơ Nhất Lang
Bức Tranh Hoà Bình
Mẹ vẽ tặng đời một bức tranh
Muôn vạn người đang sống an lành
Cây cỏ vươn mình trong nắng gió
Hận thù tìm đến ánh tự do
Thế giới chung lưng cùng góp sức
Xóa nghèo, xây hạnh phúc, ấm no
Chiến tranh quên lãng trong tiềm thức
Hoà bình Hồng, Cúc nở thật to.
Nhất Lang
22-03-2017
Thơ Nhất Lang
Nhớ Nha Em
Khi đã chết, đừng mang đi đốt
Kiếp con người chỉ một mà thôi
Để cháu con còn nhớ đến người
Và chúng hiểu đâu là nguồn cội
Khi đã chết, xin đừng khóc vội
Hãy ngậm ngùi từng giọt lệ rơi
Khóc nhiều chi rồi vội quên đi
Hãy thương tiếc từng đêm em nhỉ
Nơi chính suối dù phương trời mới
Em vẫn là mãi mãi bên tôi
Vẫn yêu thương, lưu luyến đời đời
Như những lúc tôi đang còn sống
Nhớ nha em “Đây là tình giọng “
Của người chồng sắp sữa đi xa
Bỏ vợ con , bỏ cả mái nhà
Nằm im ngủ và không thức giấc.
Nhất Lang
21-02-2017
Thơ Nhất Lang
Ba mươi năm về trước
Đã bao lần về thăm
Xứ quê hương ngập nước
Ruộng cò bay thẳng cánh
Mỗi năm vụ một canh
Lúa, ngô chất thành đống
Cá tôm vẫy đầy sông
Nước xuôi chảy thành dòng
Dân lành sống thong dong
Ba mươi năm trở lại
Phố xá mọc tăng hai
Ruộng lúa còn rai rai
Một năm hai ba vụ
Cơm chẳng đủ hàm nhai
Lòng dân buồn ủ rũ
Đời sống quá tầm tay
Cái gì giờ cũng đủ
Nhưng lại thiếu tiền tài.
Nhất Lang
19-02-2017
Thơ Nhất Lang
Thiên ban phú trời Đà lạt
Sương mù bao phủ, gió mát ngàn năm
Tiếng thông reo, giọng thì thầm
Mặt hồ Than thở trầm ngâm hững hờ
Phượng in đáy nước bóng mờ
Tì bên vách đá làm thơ tả tình
Những đồi hoa đẹp mộng xinh
Phơi bày sắc thắm đượm tình viễn vu
Một lần lên xứ sương mù
Như vào đất mộng thật ư cõi lòng
Xa xa thấp thoáng đồi thông
Nhà sàn cao mái lưng gông gùi đầy
Ngựa leo dốc nặng đôi vai
Nhìn dòng suối chảy theo hai sườn đồi
Tượng buồn lặng đứng chơi vơi
Phơi trơ thân xác giữa trời nắng sương
Vàng, xanh, đỏ phủ bên đường
Tô màu muôn sắc quê hương Lâm đồng.
Nhất Lang
15-02-2017
Thơ Nhất Lang
Nỗi Nhớ
Trời Thu, gió lạnh muôn chiều
Lòng người xa xứ tiêu điều ruột gan
Nhớ ngôi mái đỏ ba gian
Nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ đàn em thơ
Nhớ đôi Cá lượn quanh hồ
Nhớ con Vện nhỏ đợi chờ trước hiên
Nhớ thương cô bạn láng giềng
Sớm hôm lam lũ chợ phiên đầu làng.
Nhất Lang
13-02-2017
Thơ Nhất Lang
Hỏi Thăm
Chào cô Nguyễn thị Lệ Hoa
Bao năm vắng bóng xa nhà làm dâu
Quê chồng cô tận nơi đâu?
Nghe đồn Tân hiệp phải nào đúng không?
Dạ thưa đúng đấy quê chồng
Xứ Tân nhỏ bé, lòng vòng Tiền giang
Bên chồng cuộc sống an nhàn?
Dạ thưa cũng giống mấy gian láng giềng
Hỏi thăm lắm thế bạn hiền
Không không lâu gặp hỏi liền miệng thôi
Xin cô đừng nghĩ xấu tôi
Dù gì đi nửa tôi người cùng quê
Lâu nay chẳng thấy cô về
Vui mồm, vui miệng hỏi lê đấy mà.
Nhất Lang
12-02-2017
Thơ Nhất Lang
Ước Mộng
Tôi muốn chụm năm ba cô độc
Để tạo thành một khối đoàn đông
Cùng chung tay nhất quyết một lòng
Chống gian ác, diệt trừ tận gốc
Tôi sẽ mang nhân hậu, phúc lành
Để trám chổ những gì bất hạnh
Cho loài người được sống yên vui
Hưởng hạnh phúc, thanh bình muôn lối
Tôi sẽ hướng bao người tội lỗi
Sẽ trở thành những kẻ hiền nhân
Biết thương yêu quí giá cuộc đời
Biết suy nghĩ, công bằng, bình đẳng
Tôi sẽ mang chinh chiến xa dần
Hoà bình đến trên toàn thế giới
Cho nhân gian tươi sáng muôn đời
Bao tổ ấm chung về một mối
Tôi sẽ xây tòa nhà nhân loại
Cùng mọi người tận hưởng niềm vui
Mà trời đất thiên nhiên ban tặng
Một kiếp người ước mộng thế thôi.
Nhất Lang
11-02-2017
Thơ Nhất Lang
Giấc Mơ
Tháng năm lẻ bảy về quê
Định quanh khắp nẻo để về kể chơi
Phải chi Thế cũng thảnh thơi
Đi cùng một chuyến tuyệt vời biết bao
Đây là mông ước Bảy Màu
Tình hình không được làm sao bây giờ
Thôi thì là một giấc mơ
Về quê anh sẽ làm thơ một mình
Một mình tả cảnh bình minh
Dân làng sinh hoạt linh đình trước sân
Kẻ ở xa, người ở gần
Lời qua, tiếng lại ân cần hỏi han
Người thì vất vả, lầm than
Người thì giàu có huy hoàng gấp trăm
Nghĩ đời mà nghĩ thương thầm
Sao không chia sẽ năm năm cho đều
Để cho kẻ ít, người nhiều
Gây nên cuộc sống hẩm hiu vô cùng
Đây là sự việc chung chung
Còn bao việc khác dửng dưng hơn kìa
Kể em một chuyến uống Bia
Không cần phải rót hay chià cánh tay
Hết Bia em lại rót ngay
Hả môi em trút chẳng say tí nào
Hai em cứ lại xúm vào
Vừa nào thoa bóp, vừa nào vuốt ve
Ngã người giả bộ im re
Sướng thì có sướng, nhưng e trả tiền
Các em chăm sóc liên miên
Nằm yên nhắm mắt lên tiên lúc nào
Vươn vai tựa ghế thở phào
Các em giật áo. Thế nào anh hai?
Bây giờ có muốn rai rai
Hay là em phải đếm chai tính tiền
Thôi cô cứ để tôi yên
Làm ơn làm phước tính tiền ngay đi
Ô kê em lấy bút chì
Tính qua; tính lại rồi ghi một ề
Sướng sung tuy đã hả hê
Nhưng sao vẫn thấy gớm ghê cái gì
Thế là phải móc phong bì
Trả hai triệu rưởi cười hì đi ra
Bây giờ kể chuyện xa hoa
Làm anh trưởng giả trước bà con ta
Mướn xe đi tận Long hoa
Xem chùa một mắt coi ra thế nào
Trên xe cười nói lau nhau
Lên đây mình phải làm sao bây giờ
Cứ lên đứng trước cung thờ
Đốt nhang cúng Thánh bao thơ đi kèm
Ngoài ra trong bụng có thèm
Đồ chay nấu sẵn. Họ đem bán đầy
Vốn mình rất thích đồ chay
Bỏ tiền ra đãi hai hai khẩu phần
Ăn xong ai nấy nặng cân
Muốn lên xe ngủ, chẳng cần đi đâu
Nghĩ mà thấy thật phác rầu
Hư tiền, hư bạc bể bầu rượu nho.
(Thế) Tên cậu em vợ
(Bảy Màu) Tên Tác Giả
Nhất Lang
10-02-2017
Than trách chi trên cõi đời nầy
Ví dù như : Những áng mây bay
Như dông tố, gió, mưa, bão lũ
Chợt đến rồi đi chẳng hận thù.
Nhất Lang
09-02-2017
Ngồi đợi, ngồi trông mấy quả Sung
Quả nào rơi xuống bỏ vào thùng
Chẳng biết mang phân ra vun bón
Sung nào có rụng nữa mà trông.
Nhất Lang
09-02-2017
Thơ Nhất Lang
Chiều xuống tôi anh đi thăm bạn
Bệnh nằm trạm xá được mấy hôm
Con đường đất đỏ lỗ lôm chôm
Hun hút cao su ngát bạt ngàn
Chân đất đường xa lòng ngao ngán
Mằn mò ra đến tận Bù nho
Anh bảo. Đêm nay mình chịu khó
Đừng về mưa lớn, lỡ không may
Đường xa vời vợi về Doanh trại
Nguy hiểm nào ai, ai có hay
Nửa muốn nghe anh, Lời khuyên dạy
Nửa nhìn tình cảnh quá chua cay.
Bệnh tình cô bạn trông thãm hại
Mười phần mất tám, chỉ còn hai
Trạm xá gì đâu thấy rợn người
Không đèn, không thuốc giữa chơi vơi.
Câu chuyện vào những năm 1978 tại Bù Nho- Phước Long
Nhất Lang
08-02-2017
Thơ Nhất Lang
Đã Là Nhân
Đã là nhân ai cũng như ai
Dài một dãy thênh thang đại hải
Lắm yêu thương, giàu lòng nhân ái
Vạn u buồn, ngàn nỗi chua cay
Đã là nhân tất hẳn đắng cay
Thế mới hiểu cuộc đời cay đắng
Vác trên vai đường dài thấm nặng
Tửu vô chừng té hoá ra say
Đã là nhân đương nhiên nhân ái
Cũng biết yêu, và cũng biết thương
Nhìn thê lương trút cả rộng lường
Thấy chết đuối vội dừng tay lái
Đã là nhân ai cũng như ai
Tuy không hẳn, nhưng dường như thế
Cũng hạnh phúc, cũng ngàn dẩu bể
Cũng thăng trầm trôi nổi, nhục vinh.
Nhất Lang
07-02-2017
Thơ Nhất Lang
Thăm Thầy
Thăm thầy em viết đôi câu
Biết giờ thầy đã vuốt râu hưởng nhàn
Hơi buồn! Thiếu bạn bên đàn
Cùng ca bài hát nhạc vàng năm xưa
Bọn mình ngày ấy sớm trưa
Thanh niên hào phúng sức thừa trẻ trung
Bây giờ thầy đã lục tuần
Còn em thì cũng lưng chừng chẳng thua
Hết Pin chẳng nghĩ tranh đua
Đành lòng an phận thủ thừa vậy thôi
Bi quan tất hẳn không rồi
Đời người là thế đến hồi dừng chân
Chỉ còn có nước viết văn
Làm thơ con cóc giết dần thời gian
Thăm thầy em viết đôi hàng
Chúc thầy sức khỏe đánh đàn hát ca
Bài cô giáo trẻ Bản xa
Thuyền em là mộng, là hoa ngày nào
Đêm về trăng sáng trên cao
Cùng em bên chiếc thuyền chèo vui trăng.
(Kính tặng Thầy Nguyễn văn Vinh NLS Định Tường)
Nhất Lang
05-02-2017
Nhất Lang
Chim Rừng Vỗ Cánh
Ta đi giữa trời xuân
Đêm ba mươi mùng một
Pháo nổ rộn tưng bừng
Niềm vui lẫn nỗi mừng
Mẹ tặng quần áo mới
Cha cho dép đẹp đôi
Ông lì xì bao đỏ
Bà chúc cháu chóng to
Ngày tết sao vui quá
Rộn ràng khắp cả nhà
Đỏ bừng Dưa hấu đỏ
Quýt, Bưởi, Mẩn cầu, Nho
Đượm sắc ngày xuân mới
Thôn xóm nhộn xinh tươi
Như chim rừng vỗ cánh.
Nhất Lang
04-02-2017
Thơ Nhất Lang
Hương Ngày Tết
Đâu đâu cũng thấy hoa Mai
Đâu đâu cũng thấy một vài giai nhân
Áo dài khăn đóng xa gần
Tay Ô, tay Ví thì thầm bên nhau
Trước sân bầy trẻ xôn xao
Xanh, vàng, đỏ, tím sắc màu đón xuân
Thịt kho, dưa hấu, mứt gừng
Bánh Đa, bánh Tráng đỏ bừng bếp sau
Gia đình tề tụ bên nhau
Trông nồi bánh Tét xì xào tiếng vui
Hương ngày tết đến quê tôi
Từ Nam chí Bắc phất phơi khắp cùng.
Nhất Lang
02-02-2017
Thơ Nhất Lang
Người Đàn Bà 50 Tuổi
(Thơ Vui)
Đầu năm đi lễ tầm thầy
Xin xăm, xem quẻ năm nay thế nào
Số con sống được là bao
Nhờ thầy xem hộ, tiền hào có đây
Số rằng vẫn sống phây phây
Ngoài trăm năm tuổi, vui say sống trường
Thế là ngàn vạn nỗi mừng
Con xin ngàn lại kính dâng lên thầy
Còn không thầy tính sao đây?
Dưới năm mươi tuổi trả hai lần tiền.
Nhất Lang
15-01-2017
Thơ Nhất Lang
Công Ông Thầy Khó
Tên họ thì viết đúng
Chữ lót lại viết sai
Chỉ vì một lỗi nhỏ
Để rồi phải nhớ hoài
Giờ cầm bút trên tay
Là lòng luôn nhớ mãi
Như đang ôm tay lái
Chạy trên quãng đường dài
Cần nên biết phải, trái
Tránh những điều không hay
Đừng để tổn thương ai
Coi như đã thành tài.
Nhất Lang
17-01-2017
Thơ Nhất Lang
Ngồi Buồn
Ngồi buồn nhìn hướng trời cao
Đốt tàn điếu thuốc, lúc nào không hay
Ngồi buồn ta nốc rai rai
Đêm tàn, cạn rượu chẳng say tí nào
Ngồi buồn mồm nhả thuốc lào
Khói bay nghi ngút, trời, sao dỗi hờn
Ngồi buồn bụng dạ cô đơn
Nhớ về dĩ vãng, thuở còn ngây thơ
Ngồi buồn tơ tưởng, mộng mơ
Bóng hồng quá khứ bây giờ nơi đâu
Ngồi buồn bút tả thành câu
Tả đời, tả cảnh ôi sao phũ phàng
Ngồi buồn nhìn kẻ lang thang
Đi đâu chẳng biết, kề nàng bên vai
Ngồi buồn nghĩ phận không may
Nửa đời lận đận tại ai, tại mình?
Ngồi buồn ngắm ánh bình minh
Giá mà trời đẹp, trời xinh muôn đời
Để cho nhân loại vui tươi
Đừng ngồi buồn tủi như tôi từng ngày
Cho đời ý nghĩa thêm hay
Cho đời còn chút tương lai, gọi là.
Nhất Lang
18-01-2017
Thơ Nhất Lang
Dưới Gầm Cầu Praha
Sao còn cảnh sống Gầm nhiều quá
Giữa Thủ đô lồng lộng Praha
Cả Gia đình, con cái, mẹ cha
Sống nhoi nhút, thật là thê thảm
Mùa hạ nắng, thế còn thông cảm
Hàn đông về biết phải làm sao
Nhà nước đâu ? Sao chẳng nhẩy vào
Mau cứu vớt cảnh đời cơ cực
Để họ phải nằm dài thao thức
Nhìn mặt trời, ánh mắt buồn tênh
Ngẩm phận mình số phận lênh đênh
Khi sống giữa phố phường chật rật
Bao Du khách ngậm ngùi, nước mắt
Nhìn vận người mà phải xót thương
Kìa Bin đin rạng rỡ phố phường
Kìa hốc hách Gầm cầu đen chật
Hai cuộc sống hai màu có khác
Người giàu sang thụ hưởng huy hoàng
Đi xe hơi, nhung lụa cao sang
Kẻ rách nát thiếu chăn lẫn gối.
Nhất Lang
Mùa Hè 2015 Viết tại Praha Thủ Đô Tiệp Khắc
Thơ Nhất Lang
Móng Vuốt
Đã là lính, tay ghì báng súng
Phía bên nào cũng thế mà thôi
Đã là dân, phải nhận thiệt thòi
Cái chết chóc, tang thương, khốn khổ
Đã là xúi, tha hồ tuyên bố
Bao nhiêu người ai chết, hy sinh
Để được mang thêm chức trên mình
Lãnh thêm bạc oai phong, tự đắc
Mặc ai chết, cảnh đời tan nát
Ngồi cười vang, rượu chác, xì gà
Sống trong vòng nhung lụa xa hoa
Thật khốn kiếp lòng người, dạ thú.
Nhất Lang
30-01-2017
Nhất Lang
Thơ Vui Đầu Năm
Ma Vẫn Là Ma
Ma đen, ma đỏ, ma hồng
Ma nâu, ma trắng chổng mông binh bài
Ma đen chắc lưỡi hít hài
Bài sao xấu thế, chỉ vài phé thôi
Ma nâu nửa đứng, nửa ngồi
Mặt nhăn như khỉ la trời hổi ôi
Sảnh con phé nhí đầu còi
Ma hồng vỗ trán, thôi rồi tiêu tan
Bài sao tận thế vô vàn
Thùng tài đầu trống, ngổn ngang khó nhìn
Đầu hàng thôi hết đường binh
Chung hoài chẳng thấy vào mình một ten
Ma đỏ môi miệng lèm nhèm
Cười tươi gượng gạo chết phen nầy rồi
Bài gì chỉ có ba đôi
Lại còn phé nhỏ hổi ôi, thở phào
Năm nay xập xám làm sao
Binh đâu bại đó vàng hào đua bay
Hàng năm chỉ được đôi ngày
Thanh minh, Nguyên đán no say hưởng tài
Thế gian cúng biếu hàng bày
Đô la, vàng bạc, rượu chai, thịt thà
Đồ dùng bày dọn đem ra
Xúm nhau Ma nhậu lân la một chầu
Tiền vàng góp lại cùng nhau
Bỏ bài xập xám cắn cào lung tung
Kẻ hơn, kẻ mất là chung
Mình là Ma cả, cuối cùng là Ma.
Nhất Lang
29-01-2017
Thơ Nhất Lang
Thật Phũ Phàng
Lướt qua gió, hàng ngàn cây số
Cánh đồng vàng trơ lại rơm khô
Bắp ngô xanh lất phất cờ vàng
Trông mỏi mắt mong sao đến chỗ
Đường trường dài, đồng hoang vắng phố
Những mái nhà lụp xụp cổ xưa
Còn nằm trơ không người sửa chữa
Rêu phong dần theo tháng ngày qua
Cuộc viễn du xa tít phương xa
Mới tận thấy một thời chủ nghĩa
Những văn minh toàn là miệng bịa
Cảnh đói nghèo còn hiện trơ trơ.
Ngang qua vùng đất Đông Đức cũ
Nhất Lang
28-01-2017
Thơ Nhất Lang
Bỗng Lại Dừng
Tuổi mười sáu như hoa Hồng sắp nở
Lòng biết yêu nhưng cứ mãi thẹn thùng
Nhìn mắt anh muốn ngõ.Bỗng lại dừng
Sợ hoa nở trái mùa khô héo mất
Anh cũng thế nhìn ai trong ngây ngất
Đẹp diệu kỳ như hoa nở mùa xuân
Muốn mon men làm bạn.Bỗng lại dừng
Cũng e thẹn, ngại ngùng như ai đó.
Nhất Lang
27-01-2017
Thơ Nhất Lang
Mai Tôi Về
Mai tôi về em tôi ra đón
Miệng nở cười môi đậm nét son
Rồi cùng nhau dạo khắp Sài gòn
Nhìn quang cảnh phố phường đổi mới
Mai tôi về đi qua khắp lối
Thăm bạn bè, bằng hữu, anh em
Ghé vào hàng Hủ tiếu, Chả nem
Đi tắm biển, trèo non, sinh thái
Mai tôi về qua thăm quê ngoại
Viếng mộ phần, vườn cũ ngày xưa
Thăm Cậu, dì một chuỗi nắng mưa
Cùng em nhỏ bao ngày chờ đợi
Mai tôi về tạt sang bên nội
Thăm ông bà cao tuổi mắt trông
Luôn Bác, cô, chú thím xa gần
Thăm tất cả họ hàng quyến thuộc.
Nhất Lang
25-01-20117
Thơ Nhất Lang
Cầu Nguyện Thái Bình
Ba mươi năm đất nước Hòa bình
Ba mươi năm lặng câm tủi nhục
Ba mươi năm sống trong hạnh phúc
Có đủ điều phải đúng vậy chăng?
Hỡi anh em bầu bạn Việt nam
Hõi ai đó những người còn sống
Đã và đang nuôi niềm hy vọng
Hãy cố lên xây quốc đẹp xinh
Cho Việt nam mau được Thái bình
Bao Tủi nhục chìm vào quá khứ
Cho Hạnh phúc vươn cao trình tự
Để con người được sống ấm no.
Nhất Lang
24-01-2017
Thơ Nhất Lang
Chiếc Vòng Nâu
Chiếc Vòng nâu anh trao dạo ấy
Bao tháng ngày nó vẫn còn đây
Màu vẫm đậm, sắc còn óng ánh
Đeo càng dài, càng thấy đẹp tay
Thế mà ai đã vội quên ai
Trong bổng chốc mọi điều đổi khác
Vòng chưa nhạt mà tình đã lạt
Nghĩ chuyện đời ngang trái, trái ngang
Vật mà sao chẳng nở phai tàn
Người lại cố vô tình bội bạc
Hẹn nếu mai...! Đầu thai kiếp khác
Làm chiếc vòng để được thủy chung.
Nhất Lang
21-01-2017