Thủy Điền
Muộn Màng
Dẫu nuối tiếc thì cũng muộn màng anh nhỉ
Chia tay rồi còn luyến tiếc nữa mà chi
Xin anh đừng bịn rịn sầu bi
Tình tan vỡ là do anh tất cả
Em phận gái chỉ là cành là lá
Quyện thân gầy sống tựa trăm năm
Tình yêu nầy em chỉ biết có riêng anh
Thế mà đã cố tình đánh mất
Em chẳng hiểu, chỉ biết buồn và khóc
Khóc cuộc tình tan vỡ vô duyên
Khóc, khóc hoài, khóc mãi, khóc triền miên
Khóc cho đến khi cạn dòng nước mắt
Có những lúc người em như chết ngất
Giữa màn đêm vắng lạnh thiếu bóng anh
Giữa không gian em nghe tiếng Vạc sành
Đang chắc lưỡi oán hờn thay em đó.
Anh , anh hỡi! Sao anh đành bỏ
Đành phụ tình vội vã thế anh
Gương má hồng em ngả màu xanh
Lời mật ngọt bỗng dưng thành cay đắng.
Thủy Điền
15-03-2020
Anh Sẽ Về Bên Em
Anh sẽ về, khi trời đang gió lộng
Mang những làn hơi ấm thương yêu
Sưởi đời em trong những lúc xế chiều
Sau ngày tháng lạnh lùng chờ đợi
Em , em hỡi! Nầy em ... em ... em hỡi!
Tình chúng mình đã nhiều nỗi trái ngang
Phận làm trai anh chưa đáp trọn tình chàng
Để em phải một đời đau khổ
Anh biết chứ, nhưng vẫn hoài ... lầm lỡ
Giết cuộc tình khi tuổi mới tròn xuân
Cũng nhiều đêm anh thao thức đặng đừng
Sẽ trở lại dù tình mình có muộn
Anh sẽ về bên em và dìu em đi trọn
Hết quãng đời, cho hết kiếp trăm năm
Để chuộc đi những sai trái lỡ lầm
Mà quá khứ anh là người vong phụ
Thủy Điền
15-03-2020
Anh Biết
Anh biết chiều nay em khóc nhiều
Khóc tình dang dở, khóc thương yêu
Lẻ loi một bóng bên phòng vắng
Chẳng biết cùng ai để tỏ điều
Anh biết dường như em viết say
Nhìn ra khung vắng viết đêm ngày
Thương anh em trút lời chưa hết
Tình đã tan rồi. Ôi! Đắng cay
Anh biết chiều nay em khóc ... mờ ... ... !
Ngỡ tình vẫn đẹp, vẫn nên thơ
Mang khoe hoa mỹ, lời dịu ngọt
Ai ngờ! Đâu nữa để mà mơ
Anh biết rồi đây em sẽ hay
Từng đêm thao thức nhớ hình hài
Dẫu tuy ngắn ngủi trong tiềm thức
Nhưng tình vẫn mãi trọn vòng tay.
TD160320
Nhớ Em ...!
Nhớ câu người nói ngọt ngào
"Từ nay anh nhé" khắc vào tim sâu
Nhưng rồi có được bao lâu
Lời kia đã biến thành câu giả từ
Ngẩn ngơ tôi đứng như thừ
Tim tôi tan nát, rối nhừ ruột gan
Nhớ bao lời nói dịu dàng
"Chìu em anh nhé" xin chàng đừng quên
Thương nàng tôi cứ lặng thinh
Thay lời anh hứa xin mình dạ yên
Nàng thương tôi lắm. Vô biên
Môi son trao gởi nụ hôn nồng nàn
Nhớ em tôi thức đêm trường
Làm thơ tình ái cho nàng tôi xem
"Nàng khen". Tôi bỗng dậy thèm
Lời thơ tuôn chảy hằng đêm không ngừng
Thương em tôi chớ đặng đừng
Người tôi yêu dấu má hồng xinh xinh
Nhớ câu người nói thật tình
"Em theo anh nhé" về miền xa xăm
Thương chàng thiếp chẳng bâng khuâng
Bên chàng là thiếp vô vàn yên vui
Nhớ em tôi đứng than .... .... trời
Trời ơi! Trời hỡi! Sao trời cắt đôi
Để tôi vất vả một đời
Để em tôi phải chơi vơi một mình.
TD160320
Đêm Buồn
Ngồi nghe cơn gió ngoài song
Vi vu nhè nhẹ qua lòng tái tê
Nhớ cô bạn nhỏ tóc thề
Nhớ em một khoảng cận kề bên tôi
Ngồi buồn nước mắt rơi... .... rơi
Người xưa giờ đã bỏ tôi mất rồi
Bên kia bờ thẳm xa xôi
Đại dương chia cách làm đôi nẻo đường
Có người lệ đổ ... mưa tuôn
Trở trăn, trăn trở lòng buồn diết da
Thương người mà chẳng nói ra
Đành mang trong dạ vào, ra một mình
Thủy Điền
13-03-2020
Tôi Về Trong Cô Đơn
Chào em, nầy dòng sông xanh tươi mát
Đẹp vô cùng lộng lẫy nét tinh khôi
Đã đưa tôi về tận cuối chân trời
Nơi yên tỉnh chiều hoàng hôn tim tím
Cảm ơn em mái tóc huyền kẹp bím
Đứng giữa chiều xanh biếc một màu xanh
Cho hồn tôi đêm giấc ngủ không lành
Canh thao thức nhớ thương hình bóng nhỏ
Cảm ơn đêm màu huyền nhung hiện lộ
Âu yếm tình những lúc lẻ, đơn côi
Cảm ơn ngày những giọt nắng rơi ... ... rơi
Tưới, sống lại những mùa thu lá úa
Chào em, nầy dòng sông xanh muôn thuở
Chào đêm đen, chào ánh nắng tươi vàng
Chào cô gái tóc dài bên sông vắng
............. tôi ra về trong nỗi nhớ cô đơn.
Thủy Điền
12-03-2020
Lạc Lối
Sau cốc rượu dường như ta lạc lồi
Quên đường về, quên cả tiếng thân quen
Quên người ta yêu giờ chẳng muốn ngó ngàng
Lê bước nhỏ giữa trời nghe băng giá
Con tim ta giữa chiều nghe rộn rã
Khi trong lòng chưa nếm chút men say
Tình vẫn yêu, vẫn trải rộng đường dài
Bao mơ ước. Ôi ! Thật là sáng lạng
Chỉ giọt ̣đắng mà mắt ta mở sáng
Rõ mặt người, lòng đổi trắng, thay đen
Có thâu đêm thì mới biết đêm tàn
Cái thật, giả đã từ từ hiện hữu
Biết làm sao khi tình đà hung dữ
Như Cọp rằn ngự trị giữa rừng hoang
Muốn hiên ngang vùng vẫy tứ quanh tàng
Khi dưới gót là con mồi Thỏ đế
Dù có ngăn thì tình đà cạn trể
Tay choàng tay sánh bước kẻ gian tà
Thủy Điền
10-03-2020
Tình Đầu Và Tình Sau
Tình đầu, tình muộn .. khác gì nhau
Cũng trở, cũng trăn cũng bức đầu
Sáng đợi, chiều mong nghe mòn mỏi
Đêm về thao thức ngóng trăng, sao
Đâu hẳn tình đầu là tuyệt hảo
Nồng nàn, thắm đượm mãi ngàn sau
Yêu thương cho đến ngày nhắm mắt
Cũng vỡ, cũng tan, cũng chót sầu
Ai bảo tình sau là gượng gạo
Tình tàn, có, ..... chỉ được là bao ?
Nhưng ai biết được trong lòng đáy
Lắng đọng "Tình yêu" cả một bầu
Thủy Điền
10-03-2020
Ánh Mắt Vị Tha
Có gì đâu .. em tự mình khóc lệ
Bỗng hận tình rồi nhiều nỗi bi quan
Trời còn lúc mưa rồi lại nắng vàng
Tình ngang trái rồi tình cũng sẽ đẹp
Hãy tin đi đó là diệu kỳ mầu phép
Luật bù trừ của Tạo hoá đó em
Cứ yêu đi, hãy mở rộng cửa thềm
Tình sẽ đến mà em không ngờ được
Đời chẳng ai nghĩ rằng mình biết trước
Sẽ u buồn, ảm đạm đến ngàn thu
Rồi sẽ qua, sẽ hết áng sương phù
Sẽ tươi sáng như bình minh em nhỉ
Đừng vội vã nhỏ nhen, lòng ích kỷ
Chỉ mang sầu chuốt lấy những khổ đau
Đừng để tim vẫy chết, ngả cuộn nhào
Hãy tươi tĩnh cho tuần hoà lưu thoát
Nhớ nha em hãy cười lên khoe nụ ngọt
Hãy nhìn đời bằng ánh mắt vị tha.
Thủy Điền
08-03-2020
Một Thoáng Phù Vân
Lê bước chậm nghe màn đêm than thở
Cảnh u buồn đè nặng cả đôi vai
Tiếng thì thầm như đang trách cùng ai
Còn ứ đọng chưa thốt lời nguyên vẹn
Cúi mặt xuống mà nghe lòng ngèn ngẹn
Bóng trời đêm che phủ nét u sầu
Bởi vì đâu và xuất phát từ đâu
Nên đêm mới tỏ bày cùng vạn vật
Chắc có lẽ màn đêm đang khao khát
Ánh nắng vàng chói rọi thấu qua tim
Cho vơi đi, tan hết những nỗi niềm
Về một cõi ấm tình trong phút nhớ
Nhưng thời gian cứ trôi xa. Tình lỡ ....
Tiếng đợi chờ như sắp sửa dần phai
Nhớ, thương thương từng đeo đẳng ngày dài
Cũng theo gió về núi ngàn xa tít.
Thủy Điền
05-03-2020
Gởi Hồn Theo Tiếng Gió
Hai mươi, trăng dần ... lặng
Trời nhờ nhạt ánh vàng
Đêm thức nhớ thương chàng
Tựa song lòng thơ thẩn
Bài thơ người đã tặng ... ...
Bao câu nói yêu đương
Đập vào hồn mộng tưởng
Cô gái tuổi đôi mươi
Anh, anh hỡi, anh ơi!
Chàng, chàng hỡi lòng tôi
Thấu chăng tình trao gởi
Đang khoắc khoải đêm trường
Ngồi cứ mãi thương thương
Quên đêm về; giấc ngủ
Ôm ấp lời thơ ru
Gởi hồn theo tiếng gió.
Thủy Điền
03-03-2020