1-Cái Duyên Nam Bắc (Truyện Ngắn) Tác Giả Nguyễn Hữu Huấn (USA)

Cái Duyên Nam Bắc

Nguyn Hu Hun

 

Khi ngi viết nhng giòng chnày thì vcháu đang ngsay sưa trên giường. Nhìn đôi chân dài thườn thượt ca bà thò ra khi chăn, tnhiên cháu bt cười. Thì ra vcháu cũng thuc loi…chân dài ra phết, cao xp x1,70 mét chchng phi chơi. Năm ngoái gp li đám bn cũ cùng binh chng, trong lúc chpnh chung bng có thng la ln : „Chúng mày ơi ! đng bên cnh bà này chc ông phi king chân lên mi xng!“, làm vcháu ngượng chín người. Nghe nói bên Vit Nam bây gingười ta tung hô tán tng „nhng cô gái chân dài“ dlm, làm phim, lênnh, qung cáo rùm beng, làm các cô ctưởng mình là cái rn ca vũ trkhông bng. Có điu llà hu như các mtoàn là gc min Bc, nói năng ging Bc, nhìn đi vi con mt người Bc và cư xthì c„tnhiên như người Hà Ni“.(Bt mí cho các cnhé: bây githì đa scác mHà Ni chính gc đã thi nhau làm „con chim đa đa“ bay qua xkhác ly chng xa hay đi kiếm cơm hết ráo, còn li toàn là gc Hà-Nam-Ninh hay Thanh- Ngh-Tĩnh lên Hà Ni lp nghip). Hay là ông Tri sinh ra người càngvùng phương Bc thì da càng trng, mũi càng cao và chân càng dài, cnhìn my ông Tây bà Đm là biết ngay. Thế nhưng ”bà già chân dài” vcháu li là dân Nam kỳ tut luôn tn phương Nam, là thNam kỳ chính hiu con nai vàng, quê Cái Bè, ni Cái Răng, ngoi Cái Dn. Hoá ra „mũi cao, chân dài“ đâu phi đc quyn ca các mBc Kỳ 75, các mnh„tàn dư đế quc“ nên chmi xut hin sau này thôi, chngay trong „thi kỳ chiến tranh“ cách đây my mươi năm thì “mũi cao, chân dài” như Nam kỳ vcháu đã nhn nhơ đy đường. Đúng là mt cng giá thi kỳ chiến tranh vn hơn mt gánh rau mung thi kỳ hoà bình đi mi !

Bmcháu sinh cháu ra ti min Bc, hc hành và ln lên cùng vi gia đình trong min Nam, đri trưởng thành tn ngoài min Trung. Tnhng tính cht ca ba min đã hp li to nên cháu thành mt th“hu ln” như canh chua nu vi…rau mung, giá sng ăn vi…bún riêu,  nhu bia vi ché mà li chm vi …xì du. Thế nhưng cái bn cht Bc kỳ vn là cái ct lõi trong con người cháu tlúc sơ sinh, vn Bc kỳ rau mung mm tôm, Bc kỳ truyn thng, Bc kỳ muôn thu…Nhưng ông Tri oái oăm li sai ông Tơ bà Nguyt xe duyên cháu làm thng tù khsai chung thân cho mt bà vNam kỳ quc. Ltht ! Duyên hay nđây Tri !

Hi còn bé, thú tht cháu chng ưa gì Nam kỳ. Còn ghét, còn hn na là khác. Chuyn cũng dhiu thôi : ln đu cp sách đến trường tiu hc Bàn Cờ ở qun 3, Sài Gòn, chcó cháu vi mt thng nhô na là Bc kỳ. Thng này có hàm răng đưa hơi xa ra phía trước, mà văn chương Bc kỳ gi là “vu”, còn Nam kỳ gi đơn gin và rt tượng hình là cái “bàn no da“. Bnó (không vu tí nào) rt thân vi bcháu (cũng chng có bàn no da) vì chai gia đình cùng đi chung chuyến tàu “há mm“ vào Nam năm 54. Hai thng Bc kỳ con nht đnh ngi cnh nhau to thế liên hoàn “da nhau mà sng“ trong cái lp hc 27 trNam kỳ con. Bn chúng hè nhau trêu chc, ăn hiếp hai đa chúng cháu. Mi ln ra chơi hai thng Bc kỳ con luôn tìm chít người mà đng đkhi nghe bn Nam kỳ đc thơ chc quê chi bi. Thng Vng, đa đu xvà to con nht đám (bây giđangCanada) leo lên cây vú sa gia sân, đc thơ rang rng:

“Bc kỳ ăn cá rô cây, ăn nhm lu đn…chết cha Bc kỳ” Mt thng khác sn ging phha :

Có cái thng nhnó “đao“ làm sao

Lđ. nó dính cái cng “rau”, Người ta ai mà kỳ như “dzy” ?

Thế là cbn đng lot chngay vào bn cháu ri rng lên : “Thôi ri ! Bc kỳ, Bc kỳ !

Cháu ti thân lm ! Ôi thôi ! bun da diết, bun vô biên, bun phát nghin !

Vnhà hi mti sao gia đình mình li vào đây làm quái gì đchúng nó trêu con sut ngày. Mcháu rướm nước mt, xoa đu cháu gii thích đơn gin :

–        Ti vì người ta đánh nhau quá nên gia đình mình phi  “ri cư “ vào đây con! Thôi chu khó đi con, mbiết làm sao bây gi!

Nào đâu đã hết, chúng nó còn hè nhau ttp trước ca nhà cháu. Mcháu cm chi lông gà ra đui. Chng đa nào s, trái li còn tru tréo to hơn. Cht thy hàm răng ca mcháu nhum đen ngòm và bóng loáng, thế là chúng nó cthế mà gào :

“Bc kỳ ăn cá rô cây, ăn nhm cc c. , hàm răng đen thùi

Trong gia đình, chcó bcháu là chng thng Nam kỳ con nào dám gin mt. Có lnhkhuôn mt có oai hay nhđôi mt nghiêm khc ca ông, mà chúng smt vành không dám trêu chc mt li?

Ngày tháng qua mau, cthế mà đám Bc kỳ ”ri cư”, trong đó có gia đình cháu, vn sng phây phây trên mnh đt Nam blhoc nhưng trù phú này. Nhng cnh chc quê dn dn biến mt, bn bè nhiu hơn, trong đó dĩ nhiên không ít đa Nam kỳ. Đa Sài Gòn chính tông, đa Sa Đéc, đa Vĩnh Long, đa MTho, Cn Giuc…Nhưng đa nào cũng chi cháu là ”thng Bc kỳ lm mm”. Không ”lm mm” chđchúng mày ăn hiếp ông h? Nghĩ cho cùng, không ”lm mm” thì đâu còn là Bc kỳ na ! Th”lm mm” được vic, ”lm mm” nghe vn bùi tai, ”lm mm” dmến, thiếu thì nh, vng thì mong, ”tay chơi” nhưng vn ”chân tu”, gái Nam kỳ cthế mà…”lc lư con tàu đi”. Càng ln lên cháu càng khoái Min Nam, khoái Sài Gòn, nơi dcó nhiu bn, mà bn li không ti. Nơi đó có da xiêm dzú sa, có chè đu xanh bt báng nước da, có bánh bèo trét mtrng phau phau, có nước mm đường ngt lm, có cá bng trng kho tiêu, có trái cóc ngâm đường cm que cà rem chm muit, có quán cơm bà CĐi, có cnhng con đường hm ngong nghoèo dn đến nhà …chTình. Min Nam và Sài Gòn tht trong veo khoáng đt, không ttôn như cái Bc kỳ đã có sn tbm sinh trong bng cháu, không rườm rà ”màu mè ba lá h”, chân thành tht thà, thng rut nga, không làm vn có ăn, chơi xláng sáng vsm, đri vn cyêu người, yêu đi. Có lcũng cùng mt cm nhn như thế nên đám Bc kỳ ”ri cư” chúng cháu mi vào Nam chcó cái qun xà long trên ”tàu há mm” đã li dng thi cơ hè nhau tung ra dành dân chiếm đt khp cõi Nam b, mà li ăn nên làm ra trên mi lãnh vc, trong đtng lp xã hi, nht là vùng Sài Gòn Gia Đnh và các vùng phcn, chnào làm ăn ngon lành thun li là my mBc kỳ rau mung sang tay hàng lot, ngoi trphía bên trong chBến Thành và vùng ChLn, vì chng thèm ”kèn ca” vi các chú Ba. Đã bo ri mà…: ” Bà đã nàm thì nàm tht chkhông thèm nàm ny ne, nàm ny n!” Tsau năm 75 thì Bc kỳ li càng ăn trên ngi trc, các ckhông tin cmcái máy ”dzô tuyến chuyn hình” hay cái ”ra dzô” ra thì thy lin, các ”xướng ngôn dziêng” hu như ”chăm phn chăm” đu là Bc kỳ, không cu thì m. Còn các mtiếp dziêng ”E Vit Nam”, mnào mny đu khoe ”em người Hà Li” hết ráo ! Chng biết ti ”dziêng dzáng” hay ”phe đng” ?

Bcháu trái li, cái cht Bc kỳ đã ăn vào máu, thm vào ct lõi xương ty ca ông tbao đi, nht quyết bt anh em cháu phi thi vào trường Chu Văn An (CVA), con em gái phi thi bng được vào trường Trưng Vương, toàn là nhng trường ni tiếng tmin Bc, kéo theo các thày cô ”ri cư” vào Nam. Phn vì bcháu là cu hc sinh trường Bưởi, phn vì ông cũng có chút thiên kiến và ít tin tưởng vào các trường min Nam như Petrus Ký hay Gia Long.

”Mình dân Bc thì phi hc trường ca người Bc, chúng mày đng có bàn vi bc lôi thôi !”, bcháu phán cnhư đinh đóng ct.

Mà ltht ! Vào hc Chu Văn An mi thy toàn đám hc sinh Bc kỳ, le que vài trNam kỳ lc lõng vô duyên, đếm chưa đmười đu ngón tay đã hết đa Trung kỳ. Cho đến các thày đa scũng li Bc kỳ nt, tthày hiu trưởng Dương Minh Kính đến thày thi sĩ Vũ Hoàng Chương. Còn bên Petrus Ký thì ngược li, hu hết Nam kỳ. Hóa ra vung nào thì vn cđi tìm ni ny, hay hoc gicó chính sách ca chính quyn thi đó hay không ? Chng thành vn đ, chbiết bn Nam kỳ Petrus Ký châm biếm đi tên Chu Văn An thành …Chết Vì Ăn ! Cháu tc máu trđũa, rng chúng mày ghen ông vì chúng mày chiêm ngưỡng các em Bc kỳ Trưng Vương mà thèm nhdãi, nhưng svào thì chúng mày sthành con dế mèn đcác em Bc kỳ thc cng nhang sau gáy thi quay vòng vòng ! Tc quá, my trPetrus Ký chbiết ”ngm ngùi” đng ca bn ”Khúc nhc đng quê” rng thì là :

”Quê hương tui Bc kỳ nhào dzô quá tri

Bên bsông bên bao…trng rau mung !

Hay cũng là :        ”Quê hương tui cái mùng mà kêu cái màn !….

Thôi thì cũng đúng thôi ! My trNam kỳ hay Trung kỳ chcn nghe mt mBc kỳ un éo ra chiêu vài đường lưỡi thì đã nhũn như chi chi, mt trn ngược, mm há hc, quên luôn ctên hmình. Chcó trai Bc kỳ mi trni các mBc kỳ thôi ! Này nhé, các ccchu khó nhìn chung quanh đi, cmt trăm trNam kỳ chưa chc có được mt trvđược mt mBc kỳ. Tìm mi con mt mi có mt tr”dim phúc” bế được mt mmang vnhà thì bo đm sut cuc đi còn li chbiết bn ch”gi dbo vâng”, răm rp tuân lnh bà, chng bao gicòn nhìn thy mt tri, mc dù sut ngày nga mt than Tri ! Đy mi chlà các mBc kỳ 54 thôi nhé ! Gp ccác m75 hay các mquê quán Hà Đông hay Bc Ninh ”…cm roi dy chng” thì ôi thôi ! cái te tua nó kéo luôn theo ctông ti hhàng, sut đi hưởng ”cái thú đau thương”, nghe chi ctưởng nghe…hát. Hi các chú Nam kỳ hu sanh: chchơi di! Đng nghe ông Phm Duy hát bài ”Cô Bc kỳ nho nh” mà ham, la đy ! Gp Nam kỳ thì cái ”nho nh” kia sphình to hơn cái vi, mà cái vi có nanh ! Ngược li, mt cu Bc kỳ rau mung quơ được mt cng giá Nam kỳ ”đem vdinh” –vnày nhiu lm- thì cnhư ”rng thêm cánh”, như ”diu gp bão”, như lái ô tô không cn Navigation… cđi có người ”nâng khăn sa túi” không công. Hóa ra hôn nhân cũng có quy lut đy ch:

Chng Bc kỳ + vBc kỳ = Vchng đhu, nếu biết cách

Chng Bc kỳ + vNam kỳ = Chng phây ph, phè cánh nhn.

Chng Nam kỳ + vBc kỳ = Chng te tua, lưng còng.

Nhưng đã là ”lut” thì bao gicũng có ”lut tr”, nghĩa là cháu không dám vơ đũa cnm đâu, vi li cháu chli dng cái ”tdo ngôn lun” trên xngười, xin bàn by vài chngu ngơ đcác ctrong lúc ”trà dư tu hu” đem ra trước là mua vui, sau là cho bt chút căng thng trong cái cuc đi … đen như mõm chó này. Xin li các c, ny ginói loanh quanh mãi, bây gicháu xin trli chuyn ca cháu.

Bcháu nghiêm khc lm và dĩ nhiên giáo dc con cái theo truyn thng Bc kỳ. Đã có gc có ngnh, có csnghip bthế trong Nam nhưng vn…thcơm Bc kỳ, vn lphép Bc kỳ, vn giging nói Bc kỳ và thm chí còn ra lnh, dâu rcũng phi…Bc kỳ ! Mi ln cháu dn bn gái vnhà, bcháu liếc mt mt cái là biết ngay cô nàng Bc hay Nam. Có mt ông btinh đi như thế đôi khi li…phin. Vi mt mBc kỳ, bcháu thân mt tươi cười ”Cháu vào nhà chơi ! bmcháu khe mnh không ?”, clàm như quen biết tlâu vy. Gp côNam kỳ thì lnh nht khinh khnh ”Không dám, chào cô !” Cô bn gái Nam kỳ mt nght ra thưởng thc văn chương Bc kỳ, còn cháu nghe qua mà thn tddy đến rut non. Nghe Bc kỳ chê, nghe Bc kỳ chi, mà ctưởng mình đang nghe thơ phú hay nghe nhc êm du mi chết ch! Nếu quen cô nào Tri sinh có my cái vòng hơi…sexy mt tí, Bc cũng như Nam, cháu phi du bit vì slu đn ntung trong nhà. Điu này coi bhơi khó sng. Thôi thì Bc Trung Nam cũng mt nhà, hnh phúc la đôi đâu phi do thng hàng xóm, mà là do chính mình. Thế ri cháu đã tng hquyết tâm vi b: ly vBc kỳ, cho phi đo làm con. Em nào Bc kỳ, rước vnhà cho bxem mt mà bt hình dong (cnhư đi mua gà chi). Em nào Nam kỳ, đim hn slà myng cng dưới gm cu xa lĐi Hàn.

Thiên bt dung nhan! cháu li phi lòng mtNam kỳ, Nam kỳ không lai ging, cái thNam kỳ Gia Long kên kên xí xn. Hi đó cháu đi lính Không Quân ca min Nam, thy đám phi công tri đánh đa scũng đu là Bc kỳ, chng hiu ti sao? Dân Nam kỳ cũng có, Trung kỳ li càng ít hơn, nhưng đa nào cũng có …”cái mm Bc kỳ”. Cháu còn nhkhi thi gia nhp Không Quân, phi đký lô, đch thước, lc phngũ tng bkhám tut lut, phi trn trùng trc như con nhng ri nhy lên nhy xung cho my ông bác sĩ …”vch lá tìm sâu”, chđâu có thi tuyn đa nào ”lm mm”! Thế mà thng nào thng ny đu có cái ”chng chlm mm” cao hng du ktrong túi áo bay. Mt hôm đang trc phòng hành quân thì ông xếp (ông này Nam kỳ quc) hi có thng nào rnh ra phi đo chcon cháu gái vca xếp theo tàu tSài Gòn ra Nha Trang đem vnhà bà vđang có bu sp đ. Tưởng đi bit phái hành quân chcái màn này cháu khoái lm : ”Chuyn nhmà xếp, có tui ngay !” Ông xếp ca cháu cũng chng va, nhìn thu tim gan thng đàn em : ”Lllên coi, tàu sp đáp ri đó, sách tao mày hc hết còn dư có cái bìa, nhưng mà ttthôi nghe cha ni, lng qung con mchi tao thy bà !” Lúc đó cháu đâu có ngrng, cái chuyn nhnhư mt mui này li thành chuyn ln, ln khng khiếp,nh hưởng đến hết ccuc đi cháu !

Cô cháu gái ông xếp không có cái dng ”ngc tn công, mông phòng th” như trong ”xi la ma”, thế mà ngay tphút ban đu cháu đã bdáng ngay tim mt cái búa tchình ình chchng phi tiếng sét tm thường.

”Cô đi máy bay có mt lm không ?

”D!”.

”Ra thăm cô dượng h?

”D!”.

”Cô lên xe đi, tôi đèo cô v

”D!”

Chèng đéch ơi ! sao mà ct ngn cc lc thế bà ni ? Cái gì cũng ”d” hết ráo thì cháu biết đâu mà r! Đúng gái Nam kỳ ! Cht nghĩ, không biết bà dzxếp ti ginày có còn ”ngây thơ”, ”dd” vi xếp như dzy na hay không ? Xếp cháu đangSan José, nếu xếp có đc nhng giòng chnày thì xếp cũng bqua dùm vì thng em đã thuc lòng trn bsách ca xếp tkhuya rùi !

Tđó cháu vi nàng rrrù rì cùng nhau đánh vn my ch”hình như là tình yêu”. Cuc tình ca cháu vi nàng êmnhư qulc đng htreo trên tường phòng khách nhà cháu, nhưng mi khi nghĩ đến bcháu thì qulc đng hbng ngt ngư như bđt dây thiu. Thương quá, cháu đánh liu, ”my sông anh cũng li, my đèo anh cũng qua”, chuyến này nht quyết không chui ông cng gm cu xa l, mà dt nàng vnhà trình din b. Bvn khinh khnh:

”Không dám ! chào cô”. Nàng vui tính: ”Ba anh coi ngu quá hén!”, cháu tnh bơ: ”Không ngu sao làm banh được !”.

Tht ra thì bcháu đâu có ghét Nam kỳ, ông chphàn nàn rng dân Nam kỳ được tri đãi, cho sng trên mnh đt mu mphong phú, không làm vn có ăn, mà li ăn ngon na, nên có tính lè phè, hoang phí, không chăm chht bt, không cn cù tiết kim như Bc kỳ. Ông chvì thương con, lo cháu ly nhm cô vNam kỳ cngày chbiết…phè cánh nhn, ăn no li nm, thì con cưng ca ông sthành thân trâu nga sut đi. Còn mcháu, vn dĩ nhà quê răng đen mã tu bo rng, nghe Nam kỳ nói chuyn ctưởng nghe tiếng nước ngoài, chhiu mt na ! Cháu cãi li, Bc kỳ cũng có  khi đa lười, lười như..cháu đây là hết mc ri ! Mt hôm cháu đưa nàng vnhà, gp lúc bmcháu sa son mtic đãi ông bác tHNai lên thăm. Ông bác vui tính bo tin ba ngi ăn luôn, cháu đang chn chthì nàng vén áo hngay cái bàn ta tròn lng xung ghế, cháu kéo lên không kp. Cháu ththgii thích cho nàng rng, đi đâu gp khách Bc kỳ mi ăn thì chcó ăn lin, cđngười ta mi dăm ln by lượt, ăn lin người ta chi mình…chết đói ! Nam kỳ thì thng rut nga, mi là cháp l, không cháp dn xung bếp, đói ráng chu, không mi ln thhai, ai biu mi không ăn ! Bng my đa em cháu thay phiên nhau : ”Mi bác xơi cơm, mi bxơi cơm, mi mxơi cơm, mi anh xơi cơm, mi chxơi cơm”, mi… mi… mi tùm lum!. Thng em út cháu mi dài nht, mi lâu nht, mi ttrên xung dưới , trong nhà chcó con Tô Tô đang nm chc dưới gm bàn là nó không mi. Nó li chng được ai mi đxơi, út mà ! nhưng ri vn xc ào ào ! Cô bn Nam kỳ ca cháu trmt nhìn cháu chng hiu chuyn gì xy ra. Cháu vi ghé tai thì thm :

–        Em mi gia đình ăn cơm đi !

–       a ! gia đình anh mi em ”ăng” mà ? B”ăng” cũng phi mi…mi…xơi …xơi sao ? Nàngp ap úng cũng ráng mi :

–        Dmi bác, mi bác, dmi… à… à… mi anh, mi em

Cht bcháu lên tiếng :

–        Thôi đri, cháu mi người trên thôi, còn my em cháu không phi mi…Mà hay tht ! con bé này vui v, ngoan ngoãn lm ! sao con căn hiếp nó mãi !

Nghe bcháu nói mà bng cháu cnhư mc, ông còn cao hng bo khi nào nàng nu cơm Nam kỳ cho gia đình cùng ăn. Cô nàng hí ha hí hng nói lin :

–        D! (li d!), đba nào cháu nu bún(g) mm dzi tht heo ba ri cho bác ăn(g), bún(g) mm tht ba ri Trà Dinh ngoong nhc min Nam nghe bác !

–        Sao ? cô mun búng h? Ltai tôi đây này, mun búng bao nhiêu thì cbúng đi ! Thế là cnhà cháu được mt trn cười nc n. Nào đã hết đâu, mcháu cht bo:

–        Cháu xung bếp ly cho bác my cái ”cùi dìa” vi cái ”muôi” đtrong ngăn kéo đy !

Nàng ngra cnhư được nghe tiếng…Tây, nhìn cháu cu cu. Cháu cười hì hì khoái t, ra cái điu thông thái gii thích ngay :

–        Cái ”cùi dìa” Nam kỳ kêu là cái ”mung”, ti Bc kỳ sng lâu vi bn Tây, chúng nó gi là ”la cuiller” thì Bc kỳ gi luôn là cái ”cùi dìa” cho tin. Còn cái ”muôi” Nam kỳ kêu là cái ”vá”, ch”vê” thì đc là ”dê” cho nên gi là cái ”dzá”, phi không ? Nàng đmt, bĩu môi : ”Cái đdzô dziêng, tui đi dzìa à nghen !

Sau ba cơm hômy, hình như bcháu bt đu ”chuyn h”, có vgn gũi thân mt vi nàng hơn vì thy nàng tht thà, có sao nói dzy, không bãi bôi, không vòng vo tam quc, nht là…không lười như ông nghĩ. Tha thng xông lên, cháu ththvi mcháu là cháu mun ly nàng làm v. Mbàn vi b, bvn ngn ng. Ti bcháu không biết đy ch, cháu đc lóm tmt qun sách nào đó người ta viết rng, trong lch snước ta hu hết các vua chúa min Trung đu có nhiu bà vbé, mà hu như bà nào là Chánh Cung Hoàng Hu cũng đu là Nam kỳ: vua Minh Mng có r nhiu v, đa slà các bà Nam kỳ, Chánh Cung là bà HThHoa, người Biên Hòa; Chánh Cung ca vua Thiu Trlà bà TDũ, người Gia Đnh; Vchánh ca vua Bo Đi là bà Nguyn Hu ThLan (tc Nam Phương Hoàng Hu), là người Gò Công. My ông vua cũng tinh đi đáo đ! Nhưng cháu ”không phi là vua, nên mng ước tht bình thường”, chxin ”…quỳ ly Chúa trên Tri, sao cho ly được …con nhCái Bè con thương !” Tht là oái oăm: cá đã cn câu mà bcháu vn chưa cho git cn! Tuy thế, thnh thong bcháu cũng dò hi vgia đình nàng. Thì cháu đã nói ri mà, ”quê Cái Bè, ni Cái Răng, ngoi Cái Dn”, rung đt mênh mông, sông nước dp dình, ăn nói ”ngn gn và dhiu” chkhông ”dài dòng nhưng khó hiu”… kiu Bc kỳ ! Chm hết!

Ngày vui nht đi cháu là ngày bcháu ra lnh sa son ”lên đdzía” đến thăm gia đình nàng. Sao bcháu không nói thng thng ra là đi ”hi v”, đi ”chm ngõ” cho xong. Nhưng mà cn gì phi ”chm ngõ” vi li ”chm cng” cho rườm rà rc ri, nhà ca nàng cháu biết tng phòng, quen tng góc, rõ tng ct. Mi ln cháu tđơn v”dù” vđu có chút quà biếu ba má nàng, cho my đa em nàng và cho ccô Ba giúp vic trong nhà (hc theo sách dkhca xếp cháu đy !). Ln nào gp ba nàng là ln đó có…nhu. Đnhm lúc nào cũng có sn, lúc ckiu tôm khô, khi ra sau hè ngt my trái xoài tượng chm mm nêm ngàot, kt quá ct si ny-lông dzô ngón chân cái, đu kia cm my con trùng ling xung sông, cũng câu được my con cá lên nướng làm mi. Nam kỳ trù phú mà !ng không nhu bia nhu rượu, mà nhu đế; không nhu bng cc hay ly mà nhu bng tô, tô nào tô ny bng cái bát ăn cơm nhà cháu. Thế ng lúc nào gp cháu thì cnói rng: ”Dô dzi tao dăm ba si nghe mày !” Chưa ti na si cháu đã guch cn cu ! ”Lính tráng như mày chi mà yếu xìu sao oánh gic ni ? Dzô cái coi !”ng thương,ng coi như con như cháu,ng mi kêu cháu bng ”mày”. Tiếng ”mày” ca Nam kỳ biu lcái chân tình, sgn gũi thân thương, không như Bc kỳ khi đã xra tiếng ”mày” ri thì … ô hô ! ô hô ! thin tai ! thin tai ! chy cho l!

Mt hôm đang nướng con mc khô nhu lai rai ving, bng có khách gõ ca bước vào, mtng sáng lên như sao băng, va cười va nói :

–        Chèng đéc ơi anh Sáu Lèo ! hôm qua tui chqua qua mút chcà tha, hôm qua qua nói qua qua mà qua hng qua, hôm nay qua nói qua hng qua mà qua li qua, nay qua ri có thng rtương lai ti thăm, nhào dzô chơi vài x, hôm nay cót nè qua !

Nói chi mà cqua đi qua li, qua ti qua lui, nói cũng như thơ phú đy ch, thế mà mcháu cnói tiếng Nam kỳ nghe sao như tiếng…nước ngoài !

Bc kỳ vn có câu ”dâu là con, rlà khách”, nhưng Nam kỳ thì ”dâu là con, rcũng là…con luôn”. Bdzchu chơi li gp thng rcũng chu chơi luôn, dzô ba xri thì coi như…bn, chơi xláng sáng dzsm, còn má dzbng nhiên thành… chơi chu ! Nàng kcho cháu nghe, nhiu lnng đi nhu quá gigii nghiêm chưa chu v, cnhà trông đng trông ngi. Cht nghe tiếng xe Vespa quen thuc chy ngang nhà, cthế nghe cái ”dzù” ri li chy mt tiêu, li nghe cái ”dzù” ri đi tut lut ! Sinh nghi, nàng chy ra cng đón đường chn xe : ”Ba ui ! Ba ui ! Ti nhà ri nè !”.ng cht tnh, quo dzô thng cái ”két”, xe đcái rm,ng té cái đi, ming lèng nhèng ”a, nhà mình đây ri sao? Dzy mà tao chy dzòng dzòng kiếm hoài hng ra !

Ngày cưới, cháu chn nhà hàng Đi La Thiên ca chú Ba tut bên ChLn cho có vtrung dung, không Nam cũng không Bc mà là cơm Tàu. Không xài Karaoke nhưng chơi nhc sng. Có ông chú dztên là Ba Phoóng làm nhc trưởng cho my bà xn xn Nam kỳ lên sân khu ca ci lương hà rm. Hình như 7 thnghthut ca nhân loi đi vi Nam kỳ đu tóm gn trong my câu dzng cthit mùi. Đám cưới cháu người ta chp nhiu hình lm. Ông bvcoi hình gc gc cái đu : ”Chèng đéch ơi ! thng rtao chp hình coi phông đdzhén ! Ráng nghe mày !” Cháu chng hiung nói cháu phi ráng cái gì ? Nhưng có mt cái cháu phi ráng là cái chc, ai biu ham dzNam kỳ…mũi cao chân dài ! Còn bcháu xemnh thì li phán mt câu xanh rn : ”Con dâu bchp vi bố ảnh này đp quá, giá mà đng cnh bcon khoanh tay li thì còn đp hơn biết bao !”. Ông xếp cháu, khơi khơi tnhiên thành ông dượng, sn có dăm ba ly nhưng mt vn láo liên ngó bà cô, ri len lén kllàm oai : ”Thy chưa mày! Hi đó tao xách máy bay xung Vĩnh Long ri lng qua Cái Bè, mi lng chơi dzài ba dzòng là dzt luôn bà cô mày, ngon chưa !” Cám ơn ”ông xếp dượng” đã có công ”ni giáo cho gic” ri rước luôn gic vào nhà. Còn my thng bn Không Quân qusthì xúm nhau ca bn ”Mùa thu chết ”… đã chết ri, cho mày…chết luôn!

Ngày qua ngày, cháu không chết mà vn sng nhăn răng vi bà v”quý phái bình dân”, bây giđã có 4 con vi 3 đa cháu ngoi đnng. Nam kỳ cũng chăm chđy ch! Thế là xong mt đi phiêu bt giang h, bay bướm, quy phá ! Được cái vcháu cưng cháu lm (Nam kỳ mà!), bao nhiêu công vic trong nhà tlau nhà, ra chén, hút bi, trng cây, git đ…vcháu dành làm hết ráo. Bnói  ”tay chân ông như thng cùi, làm đâu hư đó, đtui làm luôn cho l!”. Cháu đi làm mang tin v, bcũng không thèm đng ti, bo rng ”tui hng cn anh nuôi tui !” Thế nhưng vcháu ghen khi nói, trong vườn trng nhiut hơn trng hoa, ghen có đng có cp, ghen có kế hoch, có phương án đàng hoàng. Ghen thì ghen, lâu lâu cháu cũng theo bn bè…nhy dù vài sô, vnhà im thin thít, thế mà bcũng ”nghe” được mùi, lườm lườm, nguýt nguýt, ri cũng hutin. Sau này cháu mi khám phá ra vcháu rt sòng phng, đâu ra đó, nếu ”ăn bánh trtin” là…cho qua cu gió bay, không thèm chp. Mt hôm vô tình đc báo thy tin cô Qun, người Sóc Trăng, ghen chng lăng nhăng, lng lng la lúc chng đang say túy lúy, xách con dao bếp ct luôn…ca quý ca chng đem quăng sau vườn. Cô Qun ra tòa ngi chơi 4 năm tù. Tri đt Thiên đa ơi! Nam kỳ mà ghen kiu này chc cháu chết sm, cháu du luôn tbáo, ai dè vcháu chu môi ongng : ”Cái đó còn đà nghen ! gp tui là tui cho luôn dzô cái máy xay tht ri quăng cho by gà ăn, chgingười ta dzăng minh lm, khâu ni li my hi !” Má ơi là má ! Cháu nghe màn lnh xương sng! Chơi kiu này thì hơn xa các mBc kỳ ri ! Nhưng cháu li được phép kéo bn bè vnhu…xláng, nhu ”vô tư.

Xn quá thì : ”Anh mt ri nghen, ung ly nước đá chanh nè, ri dzô đây em co gió hết lin !”.

Bn bè ói ma tùm lum thì : ”Hng sao đâu, anh ngi tiếp mynh đi, em dn cho !

My thng bn có vBc kỳ ngó phát thèm !

Chc khí thiêng sông núi Bc kỳ linh thiêng hùng vĩ , hay nói theo khoa hc hin đi là cái ”dzen” Bc kỳ quá mnh, nên vcháu na dưới vn còn là Nam kỳ, nhưng na trên đã hóa thành Bc kỳ: không nói ”bbành ky” mà nói ”to vt vã”; không gi ”trái bom” mà gi ”qutáo”; thích ăn canh rau mung hơn nu canh chua; nhưng đc bit nht là ăn nói không còn ”ngn gn và dhiu” như xưa, mà bây githì.. ôi thôi ! ”dài dòng, ào ào như thác đ”, nghe riết mun khùng ! Bcháu ăn ”bún(g) mm tht ba ri” ca vcháu nu, đến phát nghin, nghin luôn cchén nước mn pha đường. Nhà cháu có bn anh em trai thì bcháu có ti badâu Nam kỳ, nhưng cđám hp li vn thua xa mt mdâu Bc kỳ, ăn nói ngt như đường phèn, du dàng khoai thai như thiên nga, thêm cái tài…chi như hát di truyn. Thế là cái mng ”dâu rphi là Bc kỳ” ca bcháu bnước sông Cu Long vùng Nam bcun trôi tiêu tùng. Bcháu bây gicũng rành ”sáu câu” vNam kỳ lm, ông bo người ta nói rng:

–        “Tính tình gái Nam kỳ ging như mưa Sài Gòn: đng đnh nhưng mau quên; tính tình gái Bc kỳ ging như mưa Hà Ni: âmvà dai dng”.

Li dng lúc ông đang vui v, cháu bèn phha :

–        Bbiết không, người ta cũng bo : ”Sài Gòn nhiu em sinh viên ging như ca ve;

Hà Ni nhiu em ca ve ging như sinh viên”, đúng không b?

Bcháu quc mt : ”Sao dám ăn nói lăng nhăng thế h?”. Cháu chun nhanh ko ông ni gin. Thôi thì đến nước này ri, cúi xin các ccũng rng lòng bqua cho cháu nếu có gì gi là thiên v, bi vì con gái Nam kỳ bây giđã là ”cây nhà lá vườn” ca cháu, nên cháu đành phi ”ta vta tm ao ta”, ôm ly cái ao Nam kỳ, ôm cng cái cây su riêng Nam bcho phi đo ”tình Bc duyên Nam”, nếu không cháu phi ôm thùng mì gói sut đi. Mong sao các cđc xong ri bqua, ccoi như mt chuyn tm phào, bi vì cháu đã liu mình như my mHà Ni làm con chim đa đa, không ly vgn mà ly vxa, xa tut lut tn cái xNam kỳ vi giòng sông 9 ca.

 

Nguyn Hu Hun

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền