Con Sâu Làm Sầu Nồi Canh (Truyện Ngắn) Thủy Điền (GER)

 

 

Thủy Điền

 

Con Sâu Làm Sầu Nồi Canh

 

   Sau giờ giải lao, khán giả trở lại vị trí cũ để tiếp tục thưởng thức phần hai của buỗi Đại nhạc hội “Đêm Giáng sinh 2014” Phía ngoài rạp hát lớn chỉ còn lại mấy hàng thức ăn truyền thống như: Cháo lòng, Bánh mì thịt, bánh Bao, bánh Tét, Gỏi cuốn, Bún chả, thức uống và những Ca sỹ  tên tuổi từ Hoa Kỳ sang với gương mặt bí xị đứng bên hàng DVD và CD ế ẩm trong rất thương hại vô cùng. Và, có lẽ màn hai nầy họ chẳng còn hứng thú để hát hết mình phục vụ khán giả như hồi đầu anh chàng MC đã hứa trước mặt mọi người.

  

     Giáng sinh năm 2014 tại một thành phố lớn cách tôi ở khoảng 120 cây số, người ta có tổ chức một đêm Đại nhạc hội với chủ đề mừng” Giáng sinh 2014 “ Buổi văn nghệ nầy được quy tụ với đội ngũ Ca sỹ có tiếng tại Hoa kỳ sang. Thấy họ quảng cáo hơn tháng nay tại mấy của tiệm thực phẩm Á- Đông, tôi lấy một tờ và về rủ người bạn thân đi xem cho vui.

  

     Phải nói đêm Đại nhạc hội được tổ chức rất hoành tráng, có những bàn tròn bao vải trắng dành riêng cho loại khách hạng sang đặt ở phía trước sát bên khán đài, loại nầy có người phục vụ tại chỗ, khỏi phải chạy tới, chạy lui mua ly nước, cái bánh, như những người ngồi hàng ghế phía sau. Vì giá vé loại sang cả 100 Euro đắc quá nên anh em tôi đành mua vé hàng sau 45 Euro, tính ra hai thằng mất gần 90 Euro còn gì.

  

     Nói 7 giờ bắt đầu, nhưng lằng nhằng tới 8 giờ mới nghe được bản nhạc đầu tiên. Các Ca sỹ lần lượt thay nhau với những bản nhạc trữ tình, quê hương và kích động. Qua vài bản chúng tôi thấy bà con bắt đầu nhớm ghế và lần lên khoảng trống giữa khán đài và hàng ghế loại sang lắc qua, lắc lại. Nói chung toàn là những người lớn tuổi còn những người trẻ thì không thấy, chắc có lẽ họ dành vào màn Disco tự do về khuya.

  

     Qua khung cảnh nhẩy theo tiếng nhạc, lời ca chúng tôi có cảm nghĩ như mình đang ngồi tại quê nhà vào những đêm văn nghệ. Bởi, xung quanh mình cả 500 người Việt mà chẳng có thằng tây nào. Vả lại phía trước bày bán toàn là những món ăn mà mình từng ăn ở nhà vợ nấu. Thật là thú vị vô cùng, tôi nói với anh bạn, xem xong anh em mình ra làm một bụng rồi về, đừng bỏ lỡ, uổng lắm. Vì một năm người ta mới tổ chức một lần thôi.

 

      Khi hát xong bản nhạc thứ sáu, anh chàng MC giới thiệu cô ca sỹ Thu Thủy sẽ trình bày một bản vọng cổ để thay đổi bầu không khí. Không biết vì rạp hát quá lớn, tiếng nhạc quá to hay tiếng người ồn ào mà lời giới thiệu của anh MC chẳng ai nghe, nên khi Ca sỹ Thu thủy hát vọng cổ mà họ vẫn còn nhẩy mãi mà không chịu ngưng như đang say sưa thà hồn với bản nhạc trữ tình không hơn, không kém. Cô ca tới câu thứ tư, tự dưng cô ra dấu với anh đàn ngừng lại và nói : Xin phép khán giả cho tôi tạm ngưng một chút rồi hát tiếp và có đôi lời cùng khán giả như sau: Thú thật, hôm nay tôi thấy rất lạ và rất nể phục khán giả tại Đức. Vì rằng, tôi đi hát nhiều năm nay, tại nhiều nơi như: Mỹ, Úc, Châu âu nói chung tôi chưa thấy ai khi nghe vọng cổ mà nhẩy đầm. Mà hôm nay chính mắt tôi thấy thật là kinh ngạc và nể phục người Việt tại Đức vô cùng. Quí vị biết nhẩy với những bản vọng cổ thật tài tình. Rồi cô Cám ơn, vỗ tay và hát tiếp hai câu nữa.

 

     Mọi người khi nghe cô nói  xong, quê quá,  không thèm nhẩy nữa và trở về chỗ cũ ngồi với gương mặt không vui, nhất là hàng ghế loại sang đang từ chỗ sôi động bỗng trở thành lặng tẻ.

 

     Màn một đêm văn nghệ được kết thúc, anh MC cầm máy, quảng cáo lia lịa, các Ca Sỹ chạy nhanh ra phía trước mở Vali ra, nào DVD, CD để trưng bày bán. Thường thì khi vừa giải lao các Ca Sỹ không rảnh tay, rảnh miệng. Họ phải làm việc tối đa, nào bán, nào giải thích, nào chụp ảnh với khán giả, nào ký tên làm kỷ niệm v…v. Nhưng hôm nay lại khác, chẳng thấy ma nào sáp lại mua, hỏi hang, chụp ảnh lưu niệm gì cả. Cả một dãy hàng bán DVD, CD ế ẩm, mọi người cứ đổ xô sang những gian hàng thực phẩm truyền thống mà thôi.

  

     Trong thời gian chờ khách đến mua hàng, cô Ca sỹ nầy nói với anh Ca sỹ kia năm sau bọn mình có hát Chèo hay hát Ca trù, ở dưới họ nhẩy cứ để họ nhẩy, thì may ra còn bán được những Vali DVD và CD nầy, còn bằng không bọn mình phải mướn máy bay chở ngược về Mỹ lần nữa.

 

Thủy Điền

21-12-2016

 

 

 

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền