Thơ Lê Thanh Hùng
Em về ngang qua phố cũ
Con đường quen, vội vã bước chân hoang
Reo cuốn quýt chồng lên nhau, từng lớp
Bươn bả nắng, dòng xe trôi choáng ngợp
Đường phố cũng oằn cong, nếp sống mòn ...
*
Em đắn đo, cơ hội để kiếm tìm
Sao buông thả đánh rơi trong kẻ nắng
Một dấu tình, bao năm mang trĩu nặng
Cuốn dòng đời, treo se thắt con tim
*
Ngõ hẹp quanh co, chìm đắm phận người
Chao đảo, đắn đo hai bờ sáng tối
Luẩn quẩn mùa, mưa trôi, nắng dội
Chín mọng xuân thì, vẫn thắm tươi
*
Đường phố bừng lên, nắng cuối ngày
Dội lên bóng đèn đường lấp lóa
Em bước trong điều gì lan tỏa?
Một đoạn đời vương vãi đâu đây ...
Lê Thanh Hùng
Lưới chiều
Lặng lẽ trôi góc nắng, em tôi
Đứng chon von trên đuôi xuồng nhỏ
Lơ đãng chèo, đưa chiều lộng gió
Theo đường lưới thả, bóng đơn côi
*
Lần lữa ngày qua, giũ mùa đi
Bếp lữa bên sông, mờ tỏa khói
Nghe váng vất, trong lời ai gọi
Có biết đâu, giăng mắc điều gì?
*
Cá đớp bóng trăng, quẫy hoàng hôn
Ai đứng trên bờ, như mắc lưới
Đăm đắm nhìn, mắt chiều rười rượi
Mong nước triều lên, ngập bãi cồn ...
Lê Thanh Hùng
Qua bãi Hòn Rơm
Chiều đi qua bãi Hòn Rơm
Vẫn con sóng cũ, đổ chồm gành xưa
Gió làng chài, nhịp nhặt thưa
Lẫn trong bãi tắm, phỉnh lừa bóng em
Lê Thanh Hùng
Bình Thuận
Kommentar schreiben