*TĐ 55 TR- Dị Ứng (Truyện Ngắn) Thủy Điền (GER)

 

Truyện Ngắn: Thủy Điền

 

 

Dị Ứng

 

     Trên đường về nhà hắn nói với người yêu. Hélene nầy! Hãy nghe anh nói, khi nghe xong em đừng giận anh nhé Hélene. Có lẽ, anh đến đây là lần cuối đó Hélene à.

-Tại sao? 

-Anh có cảm nhận là như thế.

-Bố mẹ em đối xử với anh không tốt à.

-Không phải thế, ông bà là người rất tốt chứ, anh chưa bao giờ thấy họ đối xử tệ với anh lần nào.

-Thế thì sao không muốn đến nữa, ngộ nghĩnh thật hay là anh không còn yêu em nữa chứ gì.

-Anh lúc nào cũng yêu em, xin đừng nghĩ quẩn.

Vậy thì tại sao?

-Dần hồi em sẽ rõ.

 

     Tình cờ một ngày tháng tám, trong dịp nghỉ hè ở Paris, hai người quen nhau và vài tháng sau qua mấy lần thăm viếng, họ đã yêu nhau. Nhưng tình yêu của họ không được liên tục như bao cặp tình nhân khác, vì người ở tận Lyon, người ở tận Lille khoảng cách cách nhau hơn một ngàn cây số. Tuy xa, nhưng họ sắp xếp thời gian rất trình tự. Có nghĩa là chia nhau mỗi cuối tuần mỗi người phải đến một lần để tránh sự nhàm chán và hao tổn lẫn nhau.

 

     Mấy tháng đầu là như vậy, nhưng về sau thì dường như hắn phải đánh xe đến với nàng nhiều hơn như dự định. Tình cảm càng ngày càng thắm thiết và họ xin phép gia đình hai bên để tiện việc qua lại thăm viếng cho khỏi ngượng ngùng.

 

     Gia đình nàng nói chung là gia đình có học vấn cao. Nàng có ba anh em và người nào cũng có bằng Cử nhân cả. Còn hắn chỉ là một Sinh viên nửa chừng và xin vào hãng làm việc cho đến ngày nay. Nói chung là hắn chẳng có bằng cấp gì trong tay. Chính vì thế mà hắn thường hay tự ái vặt.

 

     Việc gia đình bên nàng người ta có con học cao, hiểu rộng, người ta treo trên tường những bằng cấp ấy là để làm kỷ niệm hay khoe khoang đó là chuyện của người ta. Nhưng với con rễ tương lai trong nhà dù thế nào, nhưng người ta đối xử với mình tốt và không phân biệt là được rồi. Nếu người ta có những ý nghĩ xấu ấy là người ta đã từ chối lâu rồi. Ngược lại hắn không hiểu thế, cứ tự mặc cảm rồi sanh ra những ý nghĩ thật vô cùng đáng trách.

 

     Mỗi lần hắn đến gia đình ông nhạc gia tương lai, khi mời vào bàn ăn là hắn nhìn lên cao trước tiên và nhìn thấy ba bằng cấp treo tòn ten là hắn nổi máu, nuốt hết vô, muốn ra xe đi về ngay và lần nào cũng thế. Cô bạn hắn Hélene ngỡ như hắn đang gặp điều gì bất ổn cứ theo hỏi hắn mãi gần cả năm trời thì hắn mới chịu trả lời.

 

     Té ra, hắn bảo: Hắn không muốn đến nhà ông nhạc gia tương lai nữa. Bởi, hắn dị ứng ba cái bằng cấp treo trên tường nhà.

 

Thủy Điền

01-06-2017

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền