*LTH 19- Chùm Thơ Của Tác Giả Lê Thanh Hùng (Bình Thuận- VN)

 

Tác Giả Lê Thanh Hùng

 

 

Một Tháng Giêng Hồng

 

Em bỏ quên gì trong tiếng nắng khua

Lá me cứa mái tôn rơi lổ chổ

Phủ kín hiên thưa, hương xưa mấy độ

Thả rong rêu, ngày cũ đã sang mùa

                    *

Tháng giêng non, giăng mắc tơ trời

Rợn ngợp gió xuân thì thốc xối

Vội vàng buông, vô chừng vô đổi

Trễ tràng cong, tóc thả lả lơi

                   *

Em bỏ quên gì mà cố tìm về

Nơi hoang vắng, bãi bờ tím biếc

Dốc nắng oằn cong chiều giã biệt

Ngắc ngoải ngày, đắm đuối đam mê

                    *

Tháng giêng xanh mướt ngát bên đường

Nét tươi trẻ, lay điều có thể

Góc nhìn cũ thâm căn cố đế

Gió mới về tràn ngập yêu thương

                    *

Em bỏ quên gì, lợn cợn ngày đi

Như khỏa lấp bao điều nông nổi

Con đường hẹp cong chiều bức bối

Luẩn quẩn rơi, đâu dấu cuồng si ...

 

                                      01/18

          Lê Thanh Hùng

 

Tình Cờ Ta Lại Gặp Nhau

 

Khói sương mùa cũ, dường phai nhạt

Chiều biếc xanh trong mắt của nhau

Quên đâu mất, tháng ngày hao nát

Còn nguyên đây, nỗi nhớ cồn cào

                      *

Tháng tám, trời giăng mù kín bãi

Biển đục ngầu, oằn nặng phù sa

Nắng cuối ngày đùn qua đẩy lại

Tiếc nuối chiều tê dại lần qua

                      *

Gió cuốn sóng đổ bờ vun vỡ

Ráng tàn chiều, đỏ dựng chân mây

Dẫu đã biết đời không duyên nợ

Vẫn thầm mong có buổi chiều nay

                      *

Hoa, trúc trắc bay theo chiều gió

Mỏng manh treo, từng cánh rơi rơi

Trăng ký ức, như còn đâu đó

Tóc mai nghiêng sợi ngắn rối bời

                       *

Nắng tắt, chiều dần tàn bổi hổi

Mắt như cười, cay đắng trượt xa

Thong thả bước, nỗi niềm thốc xối

Lắng tuổi đời, thanh thản vượt qua ...

 

          Lê Thanh Hùng

 

Lỡ Hẹn

 

Trời trở gió

Quẩn bờ

Lạc sóng

Em đánh rơi

Thảng thốt

Lời yêu

Con sóng chạy

Trôi điều ảo vọng

Quặn thắt treo

Bến vắng, chợ chiều

 

          Lê Thanh Hùng

     Bắc Bình, Bình Thuận

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền