*PVN 17- Nhớ Người Tình Xưa (Thơ) Phạm Văn Nhựt (VN)

 

Phạm Văn Nhựt

 

 

 

NHỚ NGƯỜI TÌNH XƯA

 

Chiều Đông nhìn ngõ sân nhà

Xoan sầu rơi rụng là đà lá bay

Cũng xưa ngõ tím nơi này

Tôi, người yêu cũ cầm tay tỏ tình .

Mấy mùa Đông lạnh duyên xinh

Chiều chiều lối ngõ bóng hình bên nhau

Tưởng đâu tình thắm ngàn sau

Thanh mai Trúc mã trầu cau tơ hồng .

Nào ngờ qua hết ba Đông

Nàng thay đổi dạ lấy chồng xứ xa

Ngày vui em với người ta

Tôi sầu ngấn lệ bên nhà nhìn sang .

Vu quy , xoan tím rụng đàng

Tả tơi theo bước chân nàng ra đi

Phía sau có gã tình si

Nhìn em mà ngấn lệ mi vơi đầy

Tình nghèo đàn lạc phím dây

Em yêu chỉ có phút giây chạnh lòng

Tôi nào có phải bến trong

Để em gởi phận như mong muốn nàng .

Đành lòng nhìn cuộc tình tan

Tiễn em vui bước sầu tràn lòng tôi

Chiều nay Đông đến tôi ngồi

Nhìn Xoan rụng lá bồi hồi nhớ em ..!

 

Phạm Văn Nhựt

14/10/2020

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền