*TĐ 315- Trời Đã Vào Đông (Thơ) Thủy Điền (GER)

 

Thủy Điền

 

 

Trời Đã Vào Đông

 

Trời vào mùa giá lạnh khắp muôn nơi

Tuyết tuôn đổ trắng ngời như bạch ngọc

Bao vạn vật chôn vùi trong bão lốc

Mùa đông về khổ nhọc biết là bao

 

Muốn thăm em phải đợi lúc nắng chào

Ngày như tối, tiếng lao xao vắng vẻ

Đêm lặng lẽ lại càng thêm lặng lẽ

Cảnh u buồn chẳng dám hé rèm thưa

 

Trời vào mùa vừa tuyết lại vừa mưa

Cứ nối tiếp thi đua ào ào thổi

Bên gác vắng khi màn đêm buông lối

Ngọn nến vàng là bạn đối tâm giao

 

Trời vào mùa, ôi! Buồn biết là bao

Đời viễn xứ, hỡi ai nào thấu hiểu

Như cánh chim đang chịu giữa bão giông

Không lối thoát, đắm chìm trong biển lạnh

 

Thủy Điền

06-12-2020

 

 

 

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền