
Nhà Thơ Đông Phương

TÌNH BƠ VƠ
Đêm lặng lẽ nhìn trời cao vời vợi
Gió thì thầm như tâm sự cùng ai
Giọt sương khuya thấm ướt lạnh bờ vai
Hồn thao thức bao đêm dài chờ đợi
Mưa sụt sùi khi mùa đông vừa tới
Bất hiu hiu lạnh buốt thấu tâm can
Thương cho em người con gái lỡ làng
Tình dang dở nên đành ôm gối chiếc
Phương trời xa anh nào đâu có biết
Nỗi cô đơn ngày tháng mãi mong chờ
Bao đêm buồn lẻ bạn tình bơ vơ
Lòng khắc khoải đợi chờ tim đau nhói
Khi đêm về nỗi buồn dâng muôn lối
Thương cuộc tình đã sớm vội ly tan
Nụ quỳnh hương chớm nở lại vội tàn
Đời thục nữ phải chịu nhiều đau khổ
== Đông Phương ==
Kommentar schreiben