*TĐN 1- Nắng Mùa Đông (Thơ) Trần Đức Năng (VN)

 

Trần Đức Năng

 

 

NẮNG MÙA ĐÔNG

 

Gió bức thổi mưa vẫn rơi tầm tả

Ở ngòai này trời lạnh giá anh ơi

Mây xám xịt phủ kín cả bầu trời

Gió từng đợt lá vàng rơi lả tả

 

Anh có biết ngoài này trời lạnh giá

Ở trong anh tỏa rực ánh nắng hồng

Anh gửi về một chút nắng mùa đông

Để em sưởi cho thắm hồng đôi má

 

Anh đi mãi mùa đông thêm lạnh giá

Đừng để em tim hóa đá anh ơi !

Ta bên nhau cho nắng tỏa đất trời

Mùa đông đến không còn rơi tuyết nữa

 

Lửa đã cháy trong con tim hai đứa

Hết lạnh rồi để em sưởi lòng anh

Dù nắng hanh cứng là chút chân thành

Em trân quý và để dành mãi mãi .

 

Trần Đức Năng

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền