Nhà Thơ Võ Công Liêm
TRĂNG TRÁNG LỆ
đến rồi đi
là những lúc rời xa thành phố
nụ hôn ở lại
giữa trời
con sông khát vọng
một thời đó đây
khi năm tháng đi qua
run run bờ môi ầm ừ chưa nói
ngẫu hứng dưới hiên nhà
mùa đông bỏ tôi một mình
gặm nỗi buồn dưới trăng
lời yêu rụng xuống
trăng hoàng hôn thấp thoáng
thời gian liệu có nắm bắt được
một thời thất nghiệp tình nhân bốn mùa
đếm từng giọt nước mắt buông thả
để trở về nhật ký những tháng ngày qua
em . cát bụi mờ nhân ảnh
tôi . đón gió giữa mùa trăng
trên môi hồng một thoáng
hỏi trăng mấy độ thu sang
khép bờ ngực thở giữa mùa trăng tráng lệ
lời yêu hiền như cỏ tháng giêng
là lúc tôi đánh cắp tất cả của em
giấc ngủ theo về dưới bóng trăng
ám ảnh cuộc đời phù du tuyệt vọng
buổi sáng buồn khóc như buồn nôn
và . ra đi như bình minh lạ
tợ hồ một giấc chiêm bao
bất chợt thành quen giữa mùa trăng tráng lệ
lời trăng chảy từng dòng trên sông vắng lạnh
chẳng còn gì ngoài tiếng động hư không
chẳng còn gì ngoài cánh tay đã mỏi
còn lại màu trăng huyền hoặc
trên mắt môi đầy sao mọc.
CÀ PHÊ STARBUCKS
sáng lom khom trên con đường cũ
những ngày cận tết tuyết rơi đầy
trong cơn lạnh hấp hối
lây lất mùa đông
xuân ngoài đó
vẩy tay chào
xuân vụt bay
thiếu nữ bước vào
mang mang màu nhớ
áo mùa xuân theo sau
màu thời gian không phai ?
trong tách cà phê
đen huyền không phải là đen
ngọt đường không phải là đường
tôi . một mình nghe đời đi qua vội ./.
VÕ CÔNG LIÊM (ca.ab.yyc ..rằm tháng chạp âm 1/2022)
Kommentar schreiben