*LTH 32- Chùm Thơ Của TG Lê Thanh Hùng (VN)

 

Tác Giả Lê Thanh Hùng

 

 

Bên cột đèn tín hiệu giao thông

 

Thị trấn - em - có đèn xanh, đèn đỏ

Một vạt nắng vàng, vội vã trôi nghiêng

Em bối rối - đợi - bên chiều ngược gió

Khép tà áo dài, tươi nét hoa duyên

                     *

Em tan học, giờ tan tầm đông lắm

Con phố quê, tất bật bóng người đi

Đèn đỏ, đèn xanh dường như lạ lẫm

Bâng quơ cười, em ngước mắt hoài nghi

                     *

Con phố nhỏ chuyển mình theo nhịp sống

Luống cuống đạp xe, đèn đã đổi màu

Xuôi ngược người đi, rộn ràng xao động

Bươn bả băng qua trong tiếng càu nhàu ...

                      *

Thị trấn – em – đương thì trong, trống trãi

Đường quanh co, còn đẫm chất hồn nhiên

Làng lên phố, vẫn “Hè thu cấy lại”

Cứ vô tư, không gợn chút ưu phiền

                        *

Bên góc phố, cuốn theo chiều mở đóng

Chợt tiếng ai cười đâu đó trẻ trung

Cuộc sống mới chảy tràn trong gió lộng

Theo ánh đèn vàng, xanh, đỏ cạn cùng ...

 

Ngang đời phiêu lãng

 

Bao năm tháng

Rớt dọc đường bè bạn

Biết bao nhiêu nghề

Hằn dấu trên tay

Lòng phố chật

Anh bước đi lơ đãng

Một nỗi buồn

Nghe chao chác, đắng cay…

Điều chưa biết

Và những điều nhàm chán

Cứ bồng bềnh

Trong nắng úa chiều nay

Bỗng tà áo trắng

Ngưng đời phiêu lãng

Em đạp xe qua

Chở nắng

Theo ngày…

 

                             8/91

 

Không thể có một ai, không một ai sống khác

 

Khi dịch bệnh đã loang trong đời sống cộng đồng

Bao số phận trên nẽo đời phiêu dạt

 

Có hàng vạn tấm lòng, công của, ít nhiều, rộng hẹp cưu mang

Vẫn tin tưởng cuộc đời này không hề tẻ nhạt

Dìu dắt nhau qua cơn hoạn nạn khốn cùng

 

 

 

Đi qua con phố thân quen, em mắc cỡ

 

Hình như bà con đang bàn tán rì rầm

Chuyện đã tưởng quên, sao còn gom thương vùi nhớ

 

Trong một buổi trưa hè, nắng đổ âm âm

Có một chàng trai và nụ hôn đầu vụng về bung mở

Người ngờ nghệch trao, người lóng ngóng nhận vết môi trầm…

 

         Lê Thanh Hùng

   Bắc Bình, Bình Thuận

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền