Tác Giả Lê Thanh Hùng
Đánh Lưới Đêm
Khi chiều xuống, sóng như giãn rộng
Con nước ròng, mời gọi đẩy đưa
Thuyền ta đi, băng ngang triền sóng
Đường chân trời, mang hình răng cưa
Mặc cho sóng đá gà, sóng búa
Thuyền ta đi theo cánh hải âu
Mặc cho gió, gió mùa, gió chướng
Nào anh em, thả lưới buông câu
Tiếng hò dô, tròn căng ngực trẻ
Nghe âm âm mặt biển mông mênh
Tay kéo lưới, kéo nghiêng cả biển
Cơn giông chiều, dựng đứng thuyền lên
Vẩy cá dính bạt trời sao sáng
Đổ cả vào mẻ lưới ta giăng
Nào bắt buông, quay tời, kéo ngáng
Nhanh lên nào, nước lớn, nồm săn
Tiếng tài công ồm ồm, lệnh vỡ
Những lưng trần, căng đến rát da
Người và biển kéo co đánh vật
Đường chân trời, lúc gần lúc xa
Sóng giật, dìm thuyền ba đỉnh sóng
Cá tung mình lên thuyền, trêu ngươi
Đêm mất ngủ, gồng lưng chèo chống
Mới thấy trăng tan trong tiếng cười
Cá trong lưới, cá trong thuyền, cá …
Nước chảy, neo căng như dây đàn
Đôi mắt xoe tròn, vậy mới đã
Chuyến biển này, xôn xao cả làng
3/86
Chìm Trong Nỗi Nhớ Vu Vơ
Bài hát buồn
Ru
Nửa đời còn lại
Đứng bên song
Em
Khẽ hát trong chiều
Gió se sắt
Lay
Tấm màn trống trãi
Bài hát buồn
Và nỗi nhớ quạnh hiu …
9/91
Bất Chợt Nắng, Bất Chợt Mưa. Trời Bất Chợt
Bất chợt yêu em bất chợt dửng dưng
Một chút nắng hoàng hôn chìm dần trong cơn bão rớt
Nổi cơn giông như vô lối vô chừng
Một mình đứng bên đường trong rét mướt
Ngóng trông gì, đôi mắt ướt rưng rưng
Muốn Được Thì Ít Nhiều Cũng Phải Mất
Nếu không mất một cái gì, nghe chừng sẽ mất nhiều hơn
Trăm nẻo đường quen, nghìn dấu lạ chờn vờn
Cứ ngẩn ngơ không biết đâu là thực chất
Lấp lửng bên đường, bóng nắng đổ lần qua
Kiên định lòng tin vào sức mạnh chính chúng ta
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben