Tác Giả Lê Thanh Hùng
Theo anh về đi em
Về cùng anh nghe em
Tháng ba mùa lễ hội
Mùa nắng non bổi hổi
Rượu cần đang lên men
Tiếng chiêng ngân lên rồi
Lòng anh như lữa cháy
Vòng xoang đang vờn vẫy
Bùng lên nhịp núi đồi
Cánh chim phí lượn chao
Rừng bình yên trở lại
Cho từng đôi trai gái
Say đắm hát bên nhau
Về thăm suối thăm rừng
Hồ Tà Đùng kỳ vỹ
Thác Đray Sáp kiều mị
Thác Trinh nữ ngập ngừng
Cầu vồng trên Đắk G’lun
Trói buột đời nhau đấy
Nếu mà em muốn vậy
Theo anh về nghe em
Loay hoay trước những ước mơ dang dỡ
Ta như đứa trẻ cứ vặn mình, không chịu lớn
Trong hành trình thực hiện đam mê
Theo cơn lốc làm giàu lởn vởn
Hoang mang trôi rần rật tứ bề
Kể cũng có lúc hoài nghi những điều tốt đẹp
Khi lắng nghe vô số những lời khuyên
Để lẫn lộn cả quá trình tư duy kép
Ngã nghiêng rơi trên kỳ vọng hão huyền
*
Cách kiếm tiền nào, sao cũng thấp thoáng con đường vay nợ
Có sáng tạo hay bắt chước kiểu gì, cũng cuống quýt lần khân
Bao ước mơ, đã năm, mười dang dỡ
Trong cõi nhân gian, vạn vật cứ xoay vần
Nhưng cái gì đã thừa, thì sẽ lố
Thôi, thì cứ sống chân thật chính mình
Dẩu có buồn hiu, nhưng còn biết thế nào là xấu hổ
Vẫn yên lòng, lóng lánh một niềm tin
*
Dù trong quá khứ đã trộn lẫn sự thật và những điều dối trá
Không biết đời nào là đời thường, cứ loay hoay ngồi tính toán chi li
Lao xao sống những tháng năm buông thả
Luẩn quẩn loanh quanh đến mức tạo ra sức ỳ
Chợt rảnh rỗi một chiều ngồi ngoảnh lại
Nuối tiếc gì, điều hoang phí đã chìm trôi
Như miết mỏng những lời phiếm ái
Đứng lên đi trong muôn nẽo dặm bồi …
Trời nổi gió, cơn giông chiều nước lớn
“Giông khói đèn bờ bụi tối tăm”
Chiếc vỏ lãi băng đồng, sóng tràn gờn gợn
Bãi bờ xa, trống vắng chổ ai nằm
Nước nổi tràn đồng, gió lay hiu hắt
Một thoáng mơ hồ, trong tiếng vọng xa xăm
Em lại trở về ngõ phố thân quen
Thành phố mình qua cơn dịch bệnh
Đã trở lại là nơi đích đến
Của bao phận người tìm kiếm mưu sinh
Những căn phòng trọ xôn xao bao nhiêu chuyện
Chuyện cũ đã qua, chuyện cuộc đời, lẽ sống, niềm tin
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben