Tác Giả Lê Thanh Hùng
Em về trong cơn mưa giông
Em xinh lắm – ngoài hiên mưa thấm đẫm
Giọt, giọt tan trên tóc rối long lanh
Bên hiên thưa, khói bếp chiều nồng ấm
Vờn bay theo mưa, từng sợi mong manh
*
Một khoảng trống không, màu rêu ước lệ
Trên bước em qua, hoang tái mưa chiều
Xòe tay với, khẽ nhoẻn cười chống chế
Chiếc nón chao nghiêng, chiếc bóng khẳng khiu
*
Cơn gió lạ, ở đâu về thổi rối
Em đắn đo, vội vã bước qua thềm
Tà áo mỏng như vô tình gấp vội
Dáng ngọc ngà, xoay trở vỡ trôi êm
*
Khép chặt tà huy cong chiều bối rối
Cơn mưa qua, lộng lẫy bước em về
Một khoảng nắng bong vết mờ tội lỗi
Cuống quýt chiều, bỏ lại những đam mê
*
Bên góc bếp, bức mành thưa nhuốm khói
Cơn giông chiều buông lại tiếng sấm xa
Anh lặng lẽ đứng, chỉ cười không gọi
Nắng hoàng hôn rơi, tím biếc thật thà ...
Một buổi chiều ở La Bá
Nơi này năm đó gặp em
Cây dầu ba chẽ nằm bên suối này
Suối to mùa lũ nước đầy
Mắt em dò hỏi, cầm tay qua cùng
Nước trôi chân ngã, tay run
Dìu nhau từng bước qua vùng nông sâu
Bây giờ em ở nơi đâu
Bâng khuâng tôi đứng giữa cầu mới xây
Ở đây cái lạnh, sương dày
Níu lòng tôi, buổi chia tay năm nào
Còn đây con suối rì rào
Sao không nói một lời nào với tôi
Con chim gì, kêu xa xôi
Đong đưa thảng thốt, bên đồi vọng sang
Đánh rơi một chấm thời gian
Ngẩn ngơ trong nỗi đa mang lỡ bồi
Khu kinh tế khác xưa rồi
Trẻ trung như tiếng ai cười bên sân
7/86
Lời đã cạn, vội vàng tin nhắn
Sao lại thăm dò nhau bằng một dấu chấm câu
Như chờ sẵn một nỗi buồn tĩnh lặng
Trong không gian im vắng
Thiệt tình không biết mình đang ở đâu
Dốc hết tình xa, trong một cuộc truy cầu
Em bước qua nỗi đau buồn mùa Covid
Cứ âm thầm day trở lắng vào trong
Đời đâu phải cái gì mất, rồi cũng sẽ tìm lại được
Em đứng lơ ngơ, tan nát cõi lòng
Bạn bè đến chia buồn, rụt rè từng bước
Vững bước lên em, đi trong nước mắt lưng tròng…
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Kommentar schreiben