20- LTH- Chùm Thơ Của Lê Thanh Hùng (VN)

 

Làng em bên rừng cát

 

Đi qua trảng cát vàng

Đồi Ma Dương chín đỏ

Chiều trong, trời lộng gió

Cát vàng chảy miên man

 

Hoa mua tím ngẩn ngơ

Bên rừng thưa già cỗi

Bóng ai đang gấp vội

Như một dấu chấm mờ

 

Vệt nắng đổ lần qua

Trên đường xa màu nhớ

Quện bụi lầm cát lỡ

Tiếng rừng như ngân nga

 

Đâu mùa Nhãn, mùa Xây

Mùa Găng rừng chín mọng

Còn đây dường khê đọng

Một nỗi nhớ dâng đầy

 

Cuối quảng nắng đường xa

Làng em mờ trong cát

Chân ngày trôi nghiêng dạt

Tiếng đời rung thiết tha

 

                            VIII/21

 

Nắng bên đồi tháng chín

 

Tháng chín, mắt môi hồng như thế

Dung dăng thì, tuổi ngọc trẻ trung

Em bước qua những điều có thể

Thoáng ưu tư, một chút ngượng ngùng

                   *

Đôi sáo sậu hoan ca quấn quýt

Nắng non tơ, óng biếc cỏ mềm

Ngặt một nỗi đường xa mờ mịt

Màu chiều rơi thong thả dịu êm

                  *

Em bối rối, mắt đời lãng đãng

Nhìn vu vơ về phía chân đồi

Nơi rẫy của một người lãng mạn

Tiếng ghi ta đổ vọng xa xôi

                   *

Bóng nắng chảy, rơi chiều chầm chậm

Trúc trắc treo cũng đã cạn ngày

Còn nguyên đó cái nhìn đăm đắm

Thoáng mơ hồ, xôn xốn cay cay

                   *

Dáng kiêu sa trở chiều lầm lũi

Tiếng ghi ta mê mãi trượt qua

Nhơ nhẩn bước dọc đường cát bụi

Tháng chín đi, theo nắng mượt mà ...

 

Nhìn bầy chim yến người ta nuôi

 

Chúng không còn báo tin xuân nữa

Cứ bay suốt trong bốn mùa lần lựa

 

Quanh quẩn nhà cao tầng, quên mùa di trú từ lâu

Tiếng gọi bạn tình nhòe lẫn âm thanh gọi bầy nhân tạo

Nhưng có thêm việc cho người nghèo theo lý thuyết bắc cầu

 

 

Lơ ngơ chiều trên bãi Hòn Rơm

 

Con sóng đổ, như vun bờ ngực trẻ

Lao xao vỗ về, chợt run run nhè nhẹ

 

Con nước lớn khan chiều, gió bấc thổi từng cơn

Trôi xoắn xuýt bãi bờ ngấp nghé

Một đằng xa, bơi trong nỗi dỗi hờn…

 

         Lê Thanh Hùng

   Bắc Bình, Bình Thuận

Kommentar schreiben

Kommentare: 0

 

Một Kiếp Người

 

Anh đã cho em nửa cuộc đời

Cho con phân nửa của phần tôi

Phần tôi phân nửa, phần phân nửa

Cho thơ làm tựa viết thành lời

 

Thế là, tôi đã cho, cho hết

Xin người, thơ phú chớ phụ tôi

Ngày mai khi trở về cát bụi

Bia tôi xin tạc  "Một Kiếp Người" .

 

Thủy Điền